Lo lắng, hồi hộp khi gặp người lạ, kìm nén cảm xúc... có phải dấu hiệu bệnh trầm cảm?
Câu hỏi
Chào bác sĩ ạ, Cháu năm nay 18 tuổi ạ. Từ hồi cháu học cấp 1, ba mẹ cháu hay cãi nhau và đánh nhau, ba cháu không đi làm nên toàn là một mình mẹ lo cho gia đình nên khó tránh khỏi tính khí nóng nảy. Cháu lúc nào cũng bị mẹ mắng chửi (với tần suất cao ạ), cháu cảm thấy mẹ không bao giờ công nhận việc mà cháu làm, không có cái gì cháu làm mà vừa ý mẹ cả. Từ năm lớp 3 răng của cháu bị hô nữa nên lúc nào ra ngoài cháu cũng cảm thấy rất sợ. Cháu bị bạn bè chọc nhiều lắm, cả người lớn nữa, lúc nào cũng nhìn vào cháu chằm chằm rồi chỉ trỏ này nọ nên đâm ra cháu rất sợ khi gặp người ngoài, cháu nghĩ có lẽ là vì 2 nguyên nhân trên mà bây giờ cháu gặp nhiều khó khăn trong giao tiếp và bộc lộ cảm xúc. Cháu luôn luôn nghĩ khi mình nói chuyện với 1 người không biết họ có cảm thấy mình quá nhàm chán hay không, hoặc khi sắp làm việc gì đó hay nói 1 câu gì đó không biết mẹ cháu có vừa lòng không hay những người xung quanh liệu có dị nghị gì không, nói chung là cháu toàn để ý cảm xúc với suy nghĩ của người khác về bản thân. Cháu thật sự không tìm được 1 lý do nào để nghĩ rằng mình không ngu dốt hay vô dụng cả. Cháu sợ lắm, mỗi khi ba mẹ cháu ở gần nhau là cháu rất lo lắng, hồi hộp hoặc khi mẹ cháu đi làm về là cháu luôn luôn có tâm trạng phòng bị. Cháu sợ lo lắng nhưng không dám bộc phát, khi khóc hoặc cười cháu cũng không dám lên tiếng (chỉ khi 1 mình cháu mới có thể cười 1 cách thoải mái). Vì cháu hay kìm nén cảm xúc nên nhiều lúc cháu bị đau bụng đau đầu, hơi thở nặng nề lắm, với cả như có 1 cái cục gì đó chèn ngay cổ họng làm cháu rất khó chịu, nhất là khi muốn nói gì đó nhưng cháu không dám. Cháu thật sự không biết nên tóm gọn câu chuyện của mình như thế nào, vốn từ của cháu cũng không nhiều. Nhưng cháu mong bác sĩ có thể tư vấn giúp cháu ạ. Cháu thực sự rất cần bác sĩ. Cháu cũng muốn được yêu thương nữa. Không biết có phải cháu mắc chứng trầm cảm không ạ? Đôi lúc cháu còn nghĩ nếu cứ kìm nén như này thì chắc 1 ngày nào đó cháu bị tâm thần mất. Cháu cảm ơn nhiều lắm ạ!
Trả lời
Bác sĩ cho rằng em đã khá tự ti với bản thân chủ yếu do thiếu giao tiếp xã hội và lo lắng quá nhiều về cách người khác nghĩ về mình. Vấn đề của em có lẽ chưa đến mức nghiêm trọng như em tưởng tưởng.
Để giải quyết, trước hết em phải tập yêu thương và chăm chút cho bản thân mình, làm cho mình tốt hơn mỗi ngày bằng cách tập thể dục thể thao, ăn uống, sinh hoạt điều độ để cải thiện sức khoẻ, đọc sách, học tập và làm việc tích cực, nhiệt tình tham gia các công tác xã hội, giúp đỡ mọi người để thấy tự tin về bản thân và yêu cuộc sống hơn.
Mặc dù ba mẹ em ít quan tâm đến em, hoặc có quan tâm nhưng không biết cách thể hiện; nhưng nếu biết em gặp trở ngại về tâm lý, họ sẽ không ngại ngần giúp đỡ.
Do đó em nên tâm sự trực tiếp với gia đình, tìm sự đồng cảm và cùng nhau tìm hướng giải quyết em nhé!
Thân mến.
Rối loạn tâm lý là hội chứng đề cập đến một loạt các tình trạng về sức khỏe tâm thần - bao gồm tâm trạng, suy nghĩ và hành vi của người bệnh. Một số ví dụ về căn bệnh này là trầm cảm, rối loạn lo âu, tâm thần phân liệt, rối loạn ăn uống và những hành vi kì lạ. Không một biện pháp nào có khả năng ngăn ngừa bệnh tâm thần 100%. Tuy nhiên, nếu bạn đang lo lắng bản thân sẽ gặp rối loạn về tâm lý, hãy làm theo những chỉ dẫn sau: |
Bài viết có hữu ích với bạn?
Được tìm nhiều:
Có thể bạn quan tâm
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình