-
Em làm bài rất tệ, sợ thi rớt, không muốn ai hỏi thăm...
Câu hỏi
Chào bác sĩ,
Em vừa trải qua kỳ thi THPT, đề quá khó và em làm bài rất tệ. Em rất sợ mình thi rớt, không muốn ai hỏi thăm điểm số, em cũng sợ sẽ là nỗi thất vọng của ba mẹ.
Em không biết phải làm sao để ra khỏi tình trạng như hiện giờ. Em đã thử nghe nhạc, xem phim hài, chơi game để quên đi nỗi sợ này nhưng không hiệu quả,. Mong BS tư vấn giúp em với!
Trả lời
Chào em,
Cảm ơn em đã tin tưởng và chia sẻ điều rất quan trọng với chúng tôi.
Trước hết, chúng tôi muốn nói với em điều này: Cảm giác lo sợ, buồn bã, thất vọng sau kỳ thi là hoàn toàn bình thường. Em đang trải qua một thời điểm rất áp lực, lại có nhiều kỳ vọng từ chính mình và gia đình. Việc em cảm thấy mệt mỏi, muốn “trốn” khỏi thực tại không có gì là sai cả. Điều đó chỉ cho thấy em rất quan tâm đến tương lai và những người yêu thương em.
Em hãy nhìn lại vài điều:
1. Kỳ thi này không phải là cánh cửa duy nhất.
Kỳ thi THPT tuy quan trọng, nhưng nó không định nghĩa toàn bộ giá trị hay tương lai của em.
Nếu chẳng may kết quả không tốt, em vẫn có nhiều lối đi khác: xét học bạ, học nghề, ôn lại thi lần sau, đi làm sớm rồi học tiếp... Có rất nhiều người từng rớt đại học, nhưng sau đó lại thành công theo con đường riêng.
2. Sợ bị hỏi thăm - là vì em quá áp lực với việc phải “thành công” ngay lần đầu.
Em không muốn ba mẹ thất vọng - điều này chứng tỏ em là một người có trách nhiệm và tình cảm. Nhưng cũng chính áp lực “phải làm được, phải đậu” làm em kiệt sức.
Có thể ba mẹ em cũng từng trải qua thất bại, nhưng rồi vẫn yêu thương, vẫn tiếp tục sống và hỗ trợ gia đình. Họ sẽ không vì điểm số mà ngừng yêu em đâu.
3. Việc em nghe nhạc, xem phim, chơi game mà vẫn không quên được nỗi buồn - điều này là bình thường.
Những hoạt động đó chỉ làm tạm quên, không giúp em giải tỏa được cảm xúc thật sự bên trong.
Giống như một vết thương bị trầy, mình dán băng keo lên nhưng chưa làm sạch - nó không thể lành được.
Vậy em có thể làm gì bây giờ?
1. Đầu tiên, đừng cố trốn chạy cảm xúc.
Em được phép buồn, thất vọng, sợ hãi. Nhưng hãy gọi tên những cảm xúc đó. Ví dụ: “Mình buồn vì thấy mình làm chưa tốt”; “Mình sợ rớt vì không muốn ba mẹ lo”; “Mình lo vì không biết tương lai sẽ thế nào”… Chỉ khi em nhận diện đúng cảm xúc, em mới bắt đầu điều khiển được nó.
2. Viết ra những gì em nghĩ.
Lấy một cuốn sổ, viết tất cả mọi điều em đang lo, sợ, buồn. Sau đó, hãy tự viết thêm: “Dù kết quả thế nào, mình vẫn đang sống, vẫn còn cơ hội. Mình không tệ. Mình chỉ chưa đúng lúc.”
3. Chia sẻ với ba mẹ – khi em sẵn sàng.
Em có thể bắt đầu bằng câu: “Con sợ ba mẹ thất vọng nếu con không làm tốt.” Rồi lắng nghe họ. Nhiều khi, sự thấu hiểu và yêu thương sẽ đến từ những lúc tưởng chừng khó khăn nhất.
4. Có thể trò chuyện với chuyên viên tâm lý.
Nếu cảm xúc tiêu cực kéo dài, gây mất ngủ, chán ăn, không muốn giao tiếp, hoặc có suy nghĩ làm hại bản thân – hãy tìm sự hỗ trợ chuyên sâu.
Em có thể đến bệnh viện tâm lý, hoặc nhắn tin đến các tổ chức hỗ trợ tâm lý miễn phí như:
1900 9214 – Tổng đài hỗ trợ sức khỏe tâm thần (BV Tâm thần Trung ương)
Tổ chức Bầu trời xanh, Mái ấm xanh, Ngôi nhà ánh sáng (Zalo, Facebook đều có)
Lời nhắn nhủ đến em:
Em không hề yếu đuối. Em đang rất mạnh mẽ, vì em đã dám đối diện với nỗi sợ và đi tìm câu trả lời. Dù kết quả ra sao, em vẫn xứng đáng được yêu thương, được tiếp tục cố gắng và có một tương lai tốt đẹp.
Bài viết có hữu ích với bạn?
Được tìm nhiều:
Có thể bạn quan tâm
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
