Hotline 24/7
08983-08983

Cô Phấn của trẻ ung thư: 'Có những cuốn vở cả đời trò không viết hết'

Cô Phấn bước vào lớp học là bỏ lại mọi sự trên đời chỉ để vui với tụi nhỏ. Lần đầu khi chứng kiến những đứa trẻ ra đi, cô thật sự bị sốc nhưng dần dần rồi quen.

Cứ thứ Sáu, thứ Bảy hàng tuần, những đứa bé trong bệnh viện Ung Bướu TP.HCM lại đến lớp học rộng chừng 20m2 của cô Đinh Thị Kim Phấn để học viết chữ, đánh vần, đọc sách, làm toán...

Lớp học dành cho các bệnh nhi ung thư trong Bệnh viện Ung Bướu TP.HCM được thành lập từ chương trình 'Ước mơ của Thúy' đến nay đã tồn tại gần 10 năm. Cô Phấn khi còn là giáo viên trường Tiểu học Đuốc Sống (Q1, TP.HCM) thường tranh thủ qua dạy các em. Bây giờ về hưu, nhiềucông việc khác bộn bề nhưng cô vẫn dành phần lớn sức lực của mình cho những đứa trẻ kém may mắn này.

'Trong khi bạn bè cắp sách đến trường, các em phải chiến đấu với bệnh tật. Việc học dở dang. Các em đến với lớp học để tìm niềm vui như bao bạn bè trang lứa, được biết lớp học, con chữ', cô Phấn nói.

Tại lớp học này, Thạch Thị Phương Thảo là một trong những cô học trò 'lâu năm' nhất lớp. Thảo 7 tuổi, có 4 năm đi học lớp của cô Phấn, hàng ngày tô vẽ từng mẫu chữ cái. Nhiều người bạn đến rồi đi, Thảo vẫn nở nụ cười hồn nhiên, trong sáng và xem lớp học như một phần của tuổi thơ mình.

Cô Đinh Thị Kim Phấn cho biết, 'Lớp học ban đầu chỉ dạy cho những em lớp 1, lớp 2 biết đọc biết viết nhưng nhiều em ở lại điều trị lâu năm, việc học ở trường bị gián đoạn nên cô mở rộng lớp học lên đến lớp 9. Kiến thức dạy các em cũng chỉ chủ yếu cho các em biết đọc, biết viết và tham gia vui chơi trong lớp để quên đi bệnh tật'.

Hiện tại lớp học đã có 8 cô giáo khác hỗ trợ cô Phấn dạy các em nhỏ. Số tình nguyện viên cộng tác thường xuyên với lớp học đã lên đến 40 người.

Cô Phấn chia sẻ, cô bước vào lớp học là bỏ lại mọi sự trên đời chỉ để vui với tụi nhỏ. Lần đầu khi chứng kiến những đứa trẻ ra đi, cô thật sự bị sốc nhưng dần dần rồi quen. 'Không phải mình sỏi đá hay gì nhưng càng ngày mình càng hiểu hơn ý nghĩa cuộc đời, ai cũng từ giã cõi đời, quan trọng là sống như thế nào để trọn vẹn kiếp người thôi', cô Phấn ngậm ngùi.

Cô Phấn tâm sự, cô cũng đã chuẩn bị cho những thế hệ tiếp theo tiếp bước cô khi cô không còn dạy nữa.

Hơn chục em nhỏ đang điều trị ở bệnh viện Ung  Bướu TP.HCM tham gia lớp học.

Cô Đỗ Thị Kim Phấn - giáo viên chủ nhiệm lớp đã dạy cho hàng trăm em nhỏ suốt chục năm qua.

Cô Phấn tận tâm chỉ dạy cho các em nhỏ từng chút một.

Nhiều em nhỏ phải đeo ven truyền máu để đến lớp. Một số bạn phải về sớm vì đến giờ uống thuốc, điều trị.

Dù đến lớp học với tinh thần 'vui là chính' nhưng các em vẫn chăm chỉ học tập. Các em ý thức được từng giây phút quý giá khi đến lớp và chắt chiu nắn nót từng chữ một.

Bé Thạch Thị Phương Thảo, 7 tuổi, quê Trà Vinh vô tư theo dõi các cô chỉ bài. Thảo đã có 4 năm gắn bó với lớp học này từ những ngày điều trị bệnh.

Một em nhỏ ngáp ngủ vô tư khi viết chữ.

Cảnh thường thấy của những bệnh nhi khi đeo kim truyền trong lớp học.

Anh Nguyễn Hoàng Hợp, quê Cà Mau đưa bé Nguyễn Bảo Ngọc lần đầu đến lớp. Anh Hợp vẫn không nghĩ con mình mắc bệnh hiểm nghèo cho đến khi hồ sơ bệnh án nhiều nơi buộc anh phải chấp nhận. Chạy chữa nhiều, cuối cùng anh đưa con điều trị tại bệnh viện Ung Bướu. Anh đưa bé Ngọc đến lớp học để tìm kiếm niềm vui cho con sau những ngày điều trị vất vả, đau đớn.

Những bệnh nhi tham gia lớp học không khác gì đang ở nhà. Nơi được chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn.

Thạch Thị Phương Thảo tỏ vẻ dạn dĩ hơn các bạn cùng lớp do có nhiều năm tham gia lớp học và quen với cách sinh hoạt nơi đây. Thảo cho biết em rất vui khi được cùng các thầy cô, anh chị tình nguyện vẽ chữ và ca hát, chơi đùa.

Sau tiết học nghiêm túc là phần hoạt náo của các cô và đội ngũ tình nguyện viên.

Các em nhỏ nhanh chóng bắt chuyện làm quen với nhau khi có những bạn vừa cũ vừa mới tham gia lớp học.

Bên ngoài cửa lớp, nhiều phụ huynh dõi theo con em họ.

Bạn Nguyễn Quỳnh Anh, sinh viên năm 2, trường Đại học Bách Khoa - ĐHQG TP.HCM cho biết em đã tham gia làm tình nguyện viên cho lớp học được một năm. Những bài hát, múa là em tự biên để giúp các em nhỏ vui vẻ sau giờ học.

Nụ cười luôn trên môi các em nhỏ.


Sự hồn nhiên, vô tư của các em khi tham gia lớp học để tạm quên đi cái mệt mỏi của những ngày phải điều trị bệnh khiến nhiều người xúc động.

Trong lớp học không ngớt tiếng cười của cô và trò.

Sau mỗi buổi học các em đều được nhận quà từ các cô.

Các em cẩn thận di chuyển với ống ven truyền dịch.

Theo Vietnamnet

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X