Mỗi lúc uống thuốc là thằng bé lại nhăn nhó khóc mếu, không chịu uống. Chị Nhàn hàng xóm thấy vậy chạy sang giúp một tay. Nếm dung dịch chị Nhàn thấy mặn chát:
- Chị pha oserol có đúng tỷ lệ không mà em thấy mặn quá.
- Chị đổ nửa gói vào cái bát này rồi cho đầy nước vào.
- Trời ơi, chị pha như vậy là không đúng cách rồi. Dạo trước thằng cu nhà em đi bệnh viện, em cũng pha đại khái như chị và được bác sĩ giải thích cặn kẽ.
Bác sĩ bảo một gói oserol này cần phải pha với đúng 1 lít nước đun sôi để nguội, không được pha oresol trong nước khoáng mặn hay nước khoáng ngọt. Sau khi cho nước vào phải quấy đều. Với tỷ lệ này ta sẽ có được dung dịch đẳng trương dùng cho người mất muối và nước nhẹ độ I (nghĩa là có mất muối, nước nhưng da không nhăn nheo, chưa có rối loạn nặng cân bằng muối - nước, người bệnh còn tỉnh táo, uống được).
- Quan trọng thế sao hả em. Chị nghĩ cứ pha với nước là được mà?
- Nếu pha không đủ 1 lít nước cho 1 gói bột oresol ta sẽ có dung dịch
oresol đậm đặc hơn yêu cầu giống như ăn canh mặn, nước trong tế bào
phải thoát ra ngoài để cân bằng và tế bào sẽ bị mất nước sẽ gây hại cho
cơ thể.
Với tiêu chảy nhẹ (tương ứng với mất nước và muối nhẹ), cần cho trẻ uống từng ít một, tùy theo tình trạng mất nước muối, tuổi, cân nặng mà cho uống bù vừa đủ, tránh bù thừa sẽ lại gây rối loạn cân bằng điện giải. Oresol đã pha ra phải dùng hết trong ngày. Không dùng hết phần dung dịch còn thừa phải bỏ đi không được dùng để uống sang ngày hôm sau vì dung dịch để qua đêm có thể bị chua, nhiễm khuẩn…
Nghe lời chị Nhàn, chị Yến đã đi pha lại oserol theo đúng tỷ lệ.