Vẫn sống khỏe mấy chục năm sau khi BS phán "về chờ chết"
Cách đây 20 năm, BS ở quê phán với ba mẹ tôi rằng: “Cháu thích gì thì cho ăn, không vận động nhiều vì cháu rất yếu, không sống bao lâu nữa!”.
Gia đình tôi nghèo, sống bằng nghề nông nên không dư dả nhiều, nhưng có dư đồng nào là ba mẹ tậu về cho tôi cơ man là sách. Chưa kể các cô chú, thầy cô tặng nữa. Thế là hàng ngày, thay vì vận động với các trò chơi, tôi vùi đầu vào đọc sách. Cũng may là thời đó tôi được nhận vào học sớm - 5 tuổi đã vào lớp một, cho nên việc đọc sách năm lên 7 không có gì khó khăn.
Tuy nhiên, việc không cho tôi vận động mà chỉ đọc sách không làm tôi khỏe hơn, cho dù tôi rất thích đọc. Tôi vẫn luôn ốm yếu và hay mệt.
Một ngày, vô tình đọc một bài ca ngợi ông huấn luyện viên võ thuật nào đó ở Nhật rằng ông nhờ tập võ mà khỏi bệnh tim. Tôi lén ba mẹ ghi danh vào lớp võ Taekwondo ở trường. Năm đó tôi mới 13.
Những ngày đầu khá vất vả, mới khởi động là tôi mệt không thở được. Tôi trình bày với thầy và muốn khóc. Tuy nhiên thầy động viên và ưu ái rằng khi mệt tôi có quyền đứng ra ngoài để…thở!
Vậy đó mà tôi đã tập đến… đai đen khi tuổi 21, năm sau tôi khỏi bệnh nhờ… mổ tim tại Viện tim TP. Hồ Chí Minh.
Tôi viết bài này chỉ muốn nói rằng, bệnh tim không nhất thiết phải kiêng không vận động, mà phải vận động hợp lý, nhẹ nhàng, từ nhẹ đến nặng để cơ thể thích nghi. Tim thông liên thất như trường hợp của tôi giống như cái tật làm nó không hoàn hảo, không nhờ thể thao mà khỏi. Nhưng, thể thao đã giúp cơ thể tôi khỏe mạnh, tự tin và yêu đời hơn.
Alobacsi.vn
Theo Sài gòn tiếp thị
Bài viết có hữu ích với bạn?
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
