Gánh gia đình quá nặng với người phụ nữ bệnh tật
“Anh ấy trở về sau chiến tranh rồi mắc bệnh tâm thần, suốt ngày đi lang thang, hễ về nhà là mắng vợ, đánh con…”
Mỗi khi nói về hoàn cảnh éo le của gia đình mình, chị Đặng Thị Huê, xóm 2, thôn Do Đạo, xã Nhân Thịnh, huyện Lý Nhân, Hà Nam lại không cầm được nước mắt. Với người dân địa phương thì ai cũng rõ, bởi lẽ họ đã quen thuộc với tiếng gào thét, quằn quại lúc nửa đêm phát ra từ căn nhà nằm sâu trong ngõ hẻm của gia đình chị.
Cả ngày ông Trạm đi lang thang, hễ về nhà lại nói và viết nhảm những câu chuyện chiến tranh
Ông Nguyễn Trọng Trạm (sinh năm 1949) vốn là giáo viên của trường tiểu học ở địa phương. Năm 1970, thầy giáo trẻ ngày đó lên đường nhập ngũ. Anh đã cùng đồng đội chiến đấu tại đường 9 Nam Lào, và căn bệnh tâm thần sau này cũng bởi tác động từ thời lăn lộn trên chiến trường đạn bom ấy.
Dẫu biết anh Trạm mang nhiều thương tật sau khi xuất ngũ, chị Huê vẫn đến với người cựu chiến binh này và luôn tận tình chăm sóc chồng.
Thấy các trường ở địa phương chất lượng dạy học còn thấp, ông Trạm xin làm giáo viên dạy các học trò nhỏ ở xã Nhân Khê, huyện Lý Nhân. Thời gian đầu, việc trở lại bục giảng với các học sinh thân yêu phần nào đã giúp thầy giáo Trạm vơi bớt nỗi ám ảnh về cuộc chiến tàn khốc đã qua. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, những ký ức chiến trường cứ trở đi trở lại trong đầu, khiến thầy giáo Trạm dần trở nên ngớ ngẩn, mất hết trí nhớ về thời hiện tại.
Bà Nguyễn Thị Phương, 84 tuổi, mẹ ông Trạm nghẹn lời: “Hồi con tôi mới bị bệnh, vợ nó đã đi khắp nơi mua thuốc thang chữa bệnh cho chồng mà có được đâu. Giờ cả ngày con tôi chỉ ôm mấy thứ linh tinh đi lang thang khắp nơi, tối khuya mới về, muốn giữ ở nhà cũng không được. Hôm nào con nó chưa về thì tôi chưa dám đi ngủ”.
Những ngày tháng chăm sóc và sống cùng nỗi đau chồng bị bệnh tâm thần chưa kịp nguôi ngoai, thì nỗi đau mới lại xuất hiện. Năm 2007, chị Huê phát hiện mình bị ung thư vú. Sau lần lên Hà Nội điều trị tại bệnh viện trung ương, chỉ phải cắt bỏ một bên vú trái và uống thuốc hàng ngày để kéo dài sự sống. Tháng tháng chị phải về Hà Nội tái khám và mua thuốc điều trị. Cả vợ lẫn chồng đều bệnh tật, cuộc sống của họ đã khó khăn càng thêm chật vật.
Mang trong mình căn bệnh ung thư, nhưng chị Huê vẫn phải làm lụng và lo chăm sóc chồng, nuôi con ăn học
Bản thân gia đình chị là hộ nghèo, kinh tế chỉ phụ thuộc vào 2 sào ruộng lúa và số tiền lương hưu của chồng. Để duy trì việc học cho các con, cứ cảm thấy khỏe hơn là chị phải đi bốc vác gạch thuê kiếm tiền nộp học cho các con, ban đêm thì tranh thủ dệt thảm trải chân để kiếm thêm tiền thuốc thang.
Chị Huê dãi bày: “Bệnh tật dày vò mình vẫn chịu được, rau cháo quanh năm cũng ăn được, chỉ mong sao các con được học hành đến nơi đến chốn. Cũng may trong thời gian mình nằm viện, có bà con hàng xóm giúp đỡ nên rồi cũng qua được. Chỉ thương mấy đứa nhỏ thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình yêu thương của bố mẹ”.
Hai con chị, Nguyễn Trọng Thắng (học lớp 12) và Nguyễn Thị Hồng (học lớp 10) đều rất ngoan và chăm học. Hai em luôn là học giỏi và đạt nhiều thành tích trong học tập. Cả 10 năm Hồng đều đạt học sinh giỏi và được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi cấp huyện, tỉnh. Tuy nhiên, trước hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, hai học sinh giỏi này đang đứng trước nguy cơ phải bỏ học dở chừng…
Cứ chiều tối, bà Phượng lại ra cửa ngóng trông người con tâm thần đi lang thang chưa về
Ông Nguyễn Trọng Toan, Phó Chủ tịch xã Nhân Thịnh bày tỏ: “Hoàn cảnh gia đình chị Huê thuộc diện khó khăn đặc biệt trong xã. Cả gia đình chỉ trông chờ vào số tiền lương hưu của ông Trạm trong khi ông Trạm lại mắc bệnh tâm thần, chị Huê bị căn bệnh ung thư phải chạy thuốc hàng tháng. Ngoài chống chọi với bệnh tật và chăm sóc chồng con, chị Huê còn chăm sóc mẹ chồng 84 tuổi và nuôi hai cháu nhỏ ăn học nên kinh tế rất khó khăn. Địa phương chúng tôi rất mong gia đình chị có thêm nguồn ủng hộ xã hội để hai cháu Thắng và Hồng tiếp tục được đến trường”.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Chị Đặng Thị Huê: Xóm 2, thôn Do Đạo, xã Nhân Thịnh, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam.
Ông Nguyễn Trọng Trạm (sinh năm 1949) vốn là giáo viên của trường tiểu học ở địa phương. Năm 1970, thầy giáo trẻ ngày đó lên đường nhập ngũ. Anh đã cùng đồng đội chiến đấu tại đường 9 Nam Lào, và căn bệnh tâm thần sau này cũng bởi tác động từ thời lăn lộn trên chiến trường đạn bom ấy.
Dẫu biết anh Trạm mang nhiều thương tật sau khi xuất ngũ, chị Huê vẫn đến với người cựu chiến binh này và luôn tận tình chăm sóc chồng.
Thấy các trường ở địa phương chất lượng dạy học còn thấp, ông Trạm xin làm giáo viên dạy các học trò nhỏ ở xã Nhân Khê, huyện Lý Nhân. Thời gian đầu, việc trở lại bục giảng với các học sinh thân yêu phần nào đã giúp thầy giáo Trạm vơi bớt nỗi ám ảnh về cuộc chiến tàn khốc đã qua. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, những ký ức chiến trường cứ trở đi trở lại trong đầu, khiến thầy giáo Trạm dần trở nên ngớ ngẩn, mất hết trí nhớ về thời hiện tại.
Bà Nguyễn Thị Phương, 84 tuổi, mẹ ông Trạm nghẹn lời: “Hồi con tôi mới bị bệnh, vợ nó đã đi khắp nơi mua thuốc thang chữa bệnh cho chồng mà có được đâu. Giờ cả ngày con tôi chỉ ôm mấy thứ linh tinh đi lang thang khắp nơi, tối khuya mới về, muốn giữ ở nhà cũng không được. Hôm nào con nó chưa về thì tôi chưa dám đi ngủ”.
Những ngày tháng chăm sóc và sống cùng nỗi đau chồng bị bệnh tâm thần chưa kịp nguôi ngoai, thì nỗi đau mới lại xuất hiện. Năm 2007, chị Huê phát hiện mình bị ung thư vú. Sau lần lên Hà Nội điều trị tại bệnh viện trung ương, chỉ phải cắt bỏ một bên vú trái và uống thuốc hàng ngày để kéo dài sự sống. Tháng tháng chị phải về Hà Nội tái khám và mua thuốc điều trị. Cả vợ lẫn chồng đều bệnh tật, cuộc sống của họ đã khó khăn càng thêm chật vật.
Bản thân gia đình chị là hộ nghèo, kinh tế chỉ phụ thuộc vào 2 sào ruộng lúa và số tiền lương hưu của chồng. Để duy trì việc học cho các con, cứ cảm thấy khỏe hơn là chị phải đi bốc vác gạch thuê kiếm tiền nộp học cho các con, ban đêm thì tranh thủ dệt thảm trải chân để kiếm thêm tiền thuốc thang.
Chị Huê dãi bày: “Bệnh tật dày vò mình vẫn chịu được, rau cháo quanh năm cũng ăn được, chỉ mong sao các con được học hành đến nơi đến chốn. Cũng may trong thời gian mình nằm viện, có bà con hàng xóm giúp đỡ nên rồi cũng qua được. Chỉ thương mấy đứa nhỏ thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình yêu thương của bố mẹ”.
Hai con chị, Nguyễn Trọng Thắng (học lớp 12) và Nguyễn Thị Hồng (học lớp 10) đều rất ngoan và chăm học. Hai em luôn là học giỏi và đạt nhiều thành tích trong học tập. Cả 10 năm Hồng đều đạt học sinh giỏi và được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi cấp huyện, tỉnh. Tuy nhiên, trước hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, hai học sinh giỏi này đang đứng trước nguy cơ phải bỏ học dở chừng…
Ông Nguyễn Trọng Toan, Phó Chủ tịch xã Nhân Thịnh bày tỏ: “Hoàn cảnh gia đình chị Huê thuộc diện khó khăn đặc biệt trong xã. Cả gia đình chỉ trông chờ vào số tiền lương hưu của ông Trạm trong khi ông Trạm lại mắc bệnh tâm thần, chị Huê bị căn bệnh ung thư phải chạy thuốc hàng tháng. Ngoài chống chọi với bệnh tật và chăm sóc chồng con, chị Huê còn chăm sóc mẹ chồng 84 tuổi và nuôi hai cháu nhỏ ăn học nên kinh tế rất khó khăn. Địa phương chúng tôi rất mong gia đình chị có thêm nguồn ủng hộ xã hội để hai cháu Thắng và Hồng tiếp tục được đến trường”.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Chị Đặng Thị Huê: Xóm 2, thôn Do Đạo, xã Nhân Thịnh, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam.
Theo Cao Tuân - Duy Tuyên - Dân trí
Bài viết có hữu ích với bạn?
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình