Hotline 24/7
08983-08983

Em Khôi đi đâu rồi, mẹ ơi?

Hai đứa con sinh đôi gần 3 tuổi của chị Rỡ, một đứa đã mãi mãi ra đi, đứa còn lại lưỡi hái tử thần đang rình rập từng giây, từng phút.

Giữa những tiếng quấy khóc của trẻ con tại Khoa Huyết học - Bệnh viện Nhi Trung ương, câu chuyện của chị Phạm Thị Rỡ (xóm 9 thôn Văn Lăng, xã Thượng Hiền, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình) khiến ai cũng nhói lòng.
 
 Xuất thân trong một gia đình thuần nông quanh năm quen với cái nghèo, hơn 30 tuổi chị mới nghĩ đến hạnh phúc riêng khi về làm vợ anh Phạm Văn Tập cùng quê. Những tưởng hạnh phúc tròn đầy để bù đắp lại cuộc sống vất vả thiếu thốn khi chị sinh đôi hai bé trai kháu khỉnh: Phạm Anh Khoa và Phạm Đăng Khôi. Nhưng nỗi bất hạnh kéo ập đến khi liền ngay sau đó, sinh ra chưa đầy 15 ngày thì  cả Khoa và Khôi đều phải nhập viện cấp cứu vì không thở được. 
Hai đứa cứ quấy khóc, tịt mũi và khó thở nên gần như lúc nào 3 mẹ con chị cũng phải ở viện. Nhìn con còn đỏ hỏn trong những ống thở chằng chịt lòng chị thắt lại. Nỗi đau của bà mẹ chưa đầy cữ phải kìm nén để rồi chị tự động viên mình rồi con sẽ không sao.

Gánh nặng gia đình càng oằn lên đôi vai của chị khi không lâu sau đó anh Tập lại mắc chứng bệnh tâm thần giống như bố (ông nội của 2 cháu bị tâm thần đã 30 năm nay). Mỗi lần lên cơn, bực mình vì con quấy khóc chồng chị lại la mắng và quát inh ỏi. Lúc đó chị Rỡ chỉ biết lặng đi khóc không thành tiếng bởi nỗi đau quá lớn: con ốm nằm đó nặng nhọc thở từng nhịp thoi thóp, chồng lại bỗng dưng đổ bệnh hiểm nghèo.

“Anh ấy bệnh nên mới thế thôi chứ ngày trước bình thường cũng thương tôi lắm. Nên bây giờ anh ấy có quát, có chửi thì cũng là cái bệnh nó nói thôi” - chị tâm sự. Những tháng ngày vừa lo chăm con ở bệnh viện, vừa lo chăm chồng ở nhà đã khiến cho chị già hơn nhiều với tuổi 33. Đôi mắt thâm quầng, trũng sâu lúc nào cũng chực trào nước mắt khi nghĩ đến hoàn cảnh gia đình mình. Và chị đã luôn mơ ước một điều kì diệu sẽ đến để cứu giúp chồng và con chị.
 
Giữa bệnh viện, bé Khoa vẫn nghịch ngợm chạy nhảy, thi thoảng hỏi mẹ: "Em Khôi của con đi đâu rồi"...

Hi vọng chưa thành, trái tim người mẹ đã vội vàng tan nát khi bác sĩ phát hiện Khôi (27 tháng tuổi) bị viêm não mô cầu, máu của bé đã bị hỏng hết và không thể cứu chữa. Nhìn con với những vết xuất huyết tím bầm trong hơi thở thoi thóp chị như chết lặng đi, thế nhưng lại phải vội vàng đưa Khoa l (anh trai của Khôi) ên bệnh viện Nhi TW xét nghiệm vì các bác sĩ nghi ngờ hai đứa trẻ sinh đôi mắc bệnh giống nhau. Trên đường đưa đứa anh lên Hà Nội, thì ở bệnh viện tỉnh Thái Bình đứa em mất, lúc đó chị cũng không được nhìn thấy con lần cuối.
 
Nhớ lại giây phút kinh hoàng đó chị Rỡ nức nở “Lúc đó Khoa cứ bấu vào tay mẹ liên tục gọi tên thằng em, nó đòi Khôi đâu”… Nỗi đau quá bất ngờ khiến chị vẫn không tin rằng Khôi đã bỏ lại chị mà đi. Mới hôm trước cả hai anh em nó còn ngồi ăn cơm rất ngoan, Khôi còn đòi mẹ uống nước liên tục. Thế mà sáng hôm sau đến viện là con đi mãi mãi…
 
Vừa ôm Khoa chị vừa kể chuyện về Khôi, dường như thằng bé biết đang nói đến em mình nên nằm im không quấy nữa. Đôi mắt long lanh bé ngước nhìn mẹ, rồi thỉnh thoảng lại quay ra tủm tỉm cười như ngày trước đang được đùa nghịch cùng em Khôi trong vòng tay của mẹ. 
 
Bộ phận sinh dục của cậu bé 3 tuổi bị sưng tấy do bị xuất huyết giảm tiểu cầu

Đôi mắt buồn, những dòng nước mắt vẫn không ngừng rơi, chị cho biết hiện tại đã phát hiện Khoa bị xuất huyết giảm tiểu cầu. Những nốt tím đỏ bắt đầu xuất hiện trên khắp cơ thể bé, những hôm yếu quá tiểu cầu xuống còn 3.000 lúc đó máu chân răng và ở mũi chảy ra không có cách nào ngăn được. Có hôm đang xúc cơm ăn thì máu chảy ra khiến Khoa sợ quá khóc thét lên, lúc đó chị chỉ biết ôm con rồi khóc theo.
 
Hai anh em Khoa và Khôi còn mắc chứng thoát vị bẹn làm bộ phận sinh dục sưng lên đau buốt. Năm ngoái bộ phận sinh dục của Khôi bị tắc nên đã phải tiến hành phẫu thuật, còn của Khoa không làm được bởi các bác sĩ cho biết: do bị xuất huyết giảm tiểu cầu nên khi phẫu thuật sẽ không cầm máu được.

Có người mách chị đi Quảng Ninh có bà bấm huyệt giỏi chữa bệnh này, hai mẹ con lại khăn gói lên đường nhưng không khỏi. Những lần đau quá không đi vệ sinh được bé lại khóc. Nhìn con đau đớn trái tim chị như có trăm ngàn mũi dao cứa vào nhưng không làm gì được. Chị chỉ ước gánh hết được bệnh tật để con không còn đau nữa. Bản thân chị Rỡ cũng mang trong mình bệnh thiếu máu và hở van tim nhưng chưa bao giờ nghĩ sẽ chữa cho mình bởi bệnh của con còn đó, nhìn con đau chị như thắt từng khúc ruột còn đâu mà nghĩ đến bệnh tật của mình.

Chia tay mẹ con chị Rỡ, bé Khoa cười hồn nhiên vẫy tay chào. Một đứa trẻ với tuổi đời còn quá ít ỏi thế mà đã phải chịu bao đau đớn của bệnh tật và cả sự chia lìa “khúc ruột dưới”của mình.  Đã một lần hi vọng, một lần nuôi ước mơ nhưng không thành, nhìn con cười đùa chị sụt sùi “Em đã một lần mất con rồi, bây giờ Khoa có làm sao em không sống được mất”.
  
Ngoài hành lang bệnh viện Khoa đang cười đùa với mẹ. Chốc chốc chợt nhớ ra em lại cất tiếng gọi “Khôi ơi” rồi nháo nhác tìm.
 
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Chị Phạm Thị Rỡ, xóm 9 thôn Văn Lăng, xã Thượng Hiền, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình hoặc giúp đỡ trực tiếp tại Khoa Huyết học, Bệnh viện Nhi Trung ương.

ĐT: 01675885536
 
Theo Phạm Oanh, Thế Nam - Dân trí

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X