Hotline 24/7
08983-08983

Về hưu buồn hay vui?

Về hưu - một trong những bước ngoặt quan trọng của đời người. Nó là cuộc chia xa với một nơi có thể gọi là "ngôi nhà thứ hai" mà ở đó có người đã gắn bó cả tuổi thanh xuân và cả thời "oanh liệt" của mình. Vậy về hưu buồn hay vui?

Có người về hưu bị trầm cảm vì thay đổi trạng thái đột ngột, từ chỗ đang hoạt động tích cực ngoài xã hội đến chỉ ngồi nhà thụ động; từ chỗ mỗi ngày có mấy chục cuộc điện thoại gọi đến, nay về hưu trông mãi chả thấy ai gọi, khi nhắn tin cũng không được trả lời ngay. Nếu có nóng lòng gọi ai đó thì nhận được câu trả lời cụt ngủn: “Tôi đang bận” hay “Tôi đang họp, lát gọi lại sau nhé”. Thế là cụt hứng!

Từ đó, dễ có suy nghĩ bị bỏ rơi, bị cho ra rìa, cảm giác cô đơn chợt đến làm “buồn lòng chiến sĩ, rồi thầm than trách: “Không biết bây giờ có ai còn nhớ đến kẻ “bỏ cuộc chơi” này hay không?

Về hưu buồn hay vui?

Nếu về hưu mà không có chương trình hành động cụ thể cho mỗi ngày, không sắp xếp thời gian hợp lý thì sẽ cảm thấy uể oải, trống trải, buồn chán. Cũng là 24 tiếng một ngày nhưng khi còn đi làm thấy thời gian qua nhanh như gió, còn ở nhà thì thấy thời gian chầm chậm trôi.

Ở nhà chỉ làm bạn với cái bếp, cái tivi và máy vi tính. Có khi phải mở âm thanh thật to cho nhà bớt trống trải. Ở nhà không dám gọi ai, không biết làm gì, chỉ biết loay hoay lướt web, vào Facebook, vào những trang mạng hoặc coi phim bộ rồi than với con cháu: “Lên phây búc hoài, coi phim hoài, nhức cả đầu, hoa cả mắt, choáng váng quá, các con ơi!”.

Có mấy bạn già về hưu, muốn cho vui vẻ, bèn tụ tập bạn đi chơi, hội hè, tán gẫu, cà phê, cà pháo. Nhưng tuổi cao sức yếu, tiền bạc cũng có hạn, làm sao mà đi chơi, ăn uống, hội hè mãi được.

Như vậy, người về hưu phải tổ chức lại cuộc sống, hoạt động tích cực, suy nghĩ tích cực, để có thể sống vui, sống khỏe, sống có ích, phù hợp với tuổi xế chiều. Thấy được điều đó, tôi chuẩn bị tinh thần cho mình từ trước và khi về hưu tôi đã thực hiện được một vài việc như sau:

Tuần đầu tiên về hưu, tôi vẫn còn giữ thói quen dậy sớm và như một phản xạ, sau khi làm vệ sinh và ăn sáng, tôi vẫn xách xe chạy ra ngoài đường. Nhưng đâu thể đến trường (vì tôi là “cựu giáo chức”) như mọi khi, tôi đi vòng vòng rồi trở về nhà đi chợ, nấu cơm. Phải ra ngoài một chút để nhìn trời, nhìn đất và không cảm thấy bức bách vì chưa quen với suy nghĩ: “Mình không còn đi làm nữa”.

Tuần đầu, sau khi gặp chút khủng hoảng về tinh thần, trạng thái, tôi bình tĩnh sắp xếp lại sinh hoạt của mình. Tháng đầu tiên, ngồi nhà nhìn đồng hồ mà cứ tưởng tượng lúc bấy giờ ở trường mình, bạn bè đang làm gì? Đang dạy tiết mấy, đang ra chơi hay hội họp? Ôi nhớ ơi là nhớ! Muốn bớt nhớ, tôi xem tivi, đọc báo hay tìm chuyện này, chuyện nọ để làm.

Tôi suy nghĩ cách chăm sóc chồng con chu đáo hơn để bù lại những ngày đi làm có phần bỏ bê, thiếu sót. Tôi học nấu ăn để có những bữa cơm ngon, kể những câu chuyện vui cho chồng con nghe những buổi tối sum họp hay tổ chức đi chơi trong ngày nghỉ để gia đình vui vẻ bên nhau. Tôi lên kế hoạch chăm sóc, tổng vệ sinh nhà cửa: mỗi tuần tôi chọn một khu vực, một phòng để dọn dẹp. Có dọn dẹp mới thấy khi đi làm mình bỏ bê nhà cửa nhiều quá, chỗ nào cũng bụi bậm, đồ đạc bừa bộn, lộn xộn. Được ở nhà, tha hồ mà dọn dẹp, trang trí, sắp xếp lại. Việc nhà không tên, làm hoài không hết. Nhờ thế mà không còn thời gian trống để buồn.

Để rèn luyện thân thể tôi đăng ký tập yoga ở câu lạc bộ. Tối, tôi cùng mấy bạn già đi bộ vài vòng trong khu phố trước khi đi ngủ.

Để rèn luyện trí não, chống lão hóa, tôi lên kế hoạch học Anh văn. Mỗi tuần tôi đến lớp 3 ngày, những ngày còn lại tự học, mỗi ngày học thêm 10 từ mới. Cứ thế vốn từ vựng Anh văn của tôi tăng lên đáng kể.

Rồi các mối quan hệ thân quen, vì đi làm, tôi không thăm viếng được, nay rảnh rỗi tôi lên kế hoạch đến thăm họ hàng, bạn bè, thầy cô giáo cũ, qua đó kết nối tình thân, duy trì mối quan hệ và thấy lòng ấm áp hơn.

Tôi cũng không quên tự thưởng cho mình những giờ phút giải trí: đi xem phim, nghe nhạc, coi kịch… Khi thưởng thức giá trị văn hóa nghệ thuật sẽ thấy đời vui hơn, đẹp hơn. Thỉnh thoảng tôi cùng bạn bè đi làm từ thiện ở tỉnh xa, đi để san sẻ yêu thương và để thấy mình còn sung sướng hơn bao người khác.

Kế hoạch về hưu của tôi tuy giản dị nhưng chỉ bao nhiêu đó thôi, tôi cảm thấy rất bận rộn, không có thì giờ để ngồi buồn vẫn vơ và suy nghĩ tiêu cực nữa.

Nay tôi về hưu đã 2 năm. Nhờ tập gym và yoga tôi thấy mình khỏe hơn và xuống được 5kg. Tôi giao tiếp tiếng Anh trôi chảy, tự tin hơn nhờ chú tâm học tập rèn luyện mỗi ngày. Nhà cửa sạch sẽ tinh tươm, trang trí đẹp mắt, những bữa ăn ngon khiến tổ ấm của tôi càng thêm ấm cúng, vui tươi.

Điều quan trọng là từ ngày về hưu tôi thực hiện được chữ “hiếu”, dành nhiều thời gian chăm sóc sức khỏe cha mẹ, tâm sự, an ủi ông bà lúc tuổi già, bóng xế. Tôi đã làm được những việc mà khi còn đi làm tôi chưa có điều kiện thực hiện hoặc thực hiện chưa tốt.

Như thế đó, về hưu không phải là ngưng nghỉ mà là bắt đầu một cuộc sống mới. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tôi cố gắng sống vui, sống khỏe, sống có ích và xây dựng mái gia đình hạnh phúc trong những năm còn lại của đời mình.

Theo Thế Giới Tiếp Thị

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X