Hotline 24/7
08983-08983

‘Yêu’ theo lịch

Chồng tôi là người đàn ông làm bất cứ việc gì cũng phải có kế hoạch, lộ trình và thời gian biểu cụ thể. Kể cả chuyện quan hệ vợ chồng, anh cũng cực kỳ nguyên tắc cứng nhắc một cách khó hiểu.

Trong nhà, anh nói là làm, vợ con phải răm rắp phục tùng không ai được trái lệnh. Tôi luôn cố gắng chiều chồng cho êm cửa êm nhà. Nhưng có một điều khiến tôi ấm ức bấy lâu, nay không thể không nói, đó là thói quen “yêu theo lịch” của anh ấy. Thậm chí cụ thể là theo giờ, không được sai một phút.

Trước đây, anh nói tham khảo lịch “mây mưa” của các vua chúa thời xưa nhằm sinh con quý tử, tôi còn hiểu được. Nay, vợ chồng đã có 2 con đủ cả “nếp tẻ” và đã thống nhất không đẻ thêm nữa thì việc xem giờ còn có ý nghĩa gì nữa đâu mà cũng phải theo cái lịch chết tiệt ấy?

Chồng tôi "yêu theo lịch" (ảnh minh họa)

Tính ra, một tháng kiêng đến hơn hai chục ngày và mấy ngày tôi bị “hành quân” nữa thì số ngày được phép “giao ban” chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Thật chẳng khác gì trời đày.

Có hôm nằm cạnh chồng, thấy lòng rạo rực, vừa quàng tay ôm chồng đã bị gỡ tay ra. Anh ấy nhìn đồng hồ nói: “Đã đến 11 giờ đâu em”. Tôi tự ái quay ra ngủ thiếp đi. Bất chợt giật nảy mình khi anh đánh thức tôi vì “đến giờ rồi”.

Có lần ức chế dồn nén, tôi đã nói thẳng với chồng: “Anh coi em là cái robot hay sao mà “enter” lúc nào là chạy lúc ấy. Anh vất ngay cái lịch cứng nhắc ấy đi. Vợ chồng yêu nhau tùy thuộc vào cảm hứng chứ không phải là cái lịch được cài đặt sẵn”.

Bấy giờ chồng tôi mới thú nhận, rằng lâu nay thực hiện theo lịch quen rồi, cơ thể đã thành phản xạ có điều kiện. Cứ đúng giờ đó mới có hứng còn những lúc khác có cố anh cũng chẳng làm gì được. Thì ra là vậy.

Nhiều lúc tôi thực sự khó chịu về chuyện “lệch pha” của 2 vợ chồng. Nhất là 2 năm trở lại đây, khi con cái đã lớn cả, kinh tế ổn định hơn, tự nhiên tôi thấy như có sức sống mới, tôi nghĩ đến “chuyện ấy” nhiều hơn. Tôi không phải là người phụ nữ dâm đãng nhưng những khao khát bản năng là thứ tôi nghĩ ai cũng có.

Tôi loay hoay tìm cách. Đầu tiên tôi tự an ủi mình: Trên đời không có người chồng nào hoàn hảo. Nghĩ cho cùng chồng tôi là người đàn ông sống nề nếp và rất có trách nhiệm. Còn hơn gặp phải ông chồng “lãng tử”, sinh hoạt bừa bãi, gặp đâu âu đấy, yêu đương tùy tiện, đi ăn ngoài về miệng toàn mùi bia rượu đòi kéo vợ lên giường… còn ngán đến tận cổ. Chồng mình bây giờ thuộc hàng hiếm! Duy chỉ có chuyện “yêu” theo lịch thì đúng là hơi có vấn đề.

Yêu cầu anh ấy thay đổi quả là rất khó, chỉ còn cách mình tự thay đổi mình. Tôi quyết định khôi phục lại quyền lực của mình. Nhưng khôi phục bằng cách nào? Bằng sức mạnh của phái đẹp. Muốn có sức mạnh đó phải hấp dẫn và quyến rũ.

Anh ấy nhìn đồng hồ nói: “Đã đến 11 giờ đâu em” (Ảnh minh họa)

Tối hôm ấy, sau khi ăn uống ngon lành, tắm rửa sạch sẽ thơm tho, mặc bộ đồ mỏng tang mát mẻ, mới 9 giờ tối tôi đã lên giường làm nũng chồng:

- Hôm nay có bộ phim Hàn Quốc hay lắm, anh lên đây nằm xem cùng em nào. Chồng nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng:

- Xem thì xem!

Tôi nằm gối đầu lên tay anh. Xem đến giữa phim tôi kêu ngứa lưng đòi chồng xoa. Được một lúc, bất ngờ anh vòng tay ôm vợ hôn rất dịu dàng. Tôi nhìn đồng hồ nhẹ nhàng gỡ tay anh ra:

- Đã đến 11 giờ đâu anh.

Nói xong, tôi không nói gì rúc đầu vào ngực anh giả vờ ngủ. Bất chợt anh âu yếm hôn tôi nói:

- Đến giờ rồi em!

Tôi đáp lại bằng tiếng thở đều đều của người đang ngon giấc. Anh nhẹ nhàng giục:

- Mau lên em, đến giờ rồi!

Tôi mở đôi mắt ngái ngủ nhăn nhó:

- Anh yêu, cho em ngủ nhá, bây giờ em hết hứng rồi, chỉ buồn ngủ thôi!

Không ngờ anh quay ra nài nỉ. Tôi càng được thể quay lưng lại chống cự đến cùng. Có lẽ không chế ngự được cơn dục vọng của mình, anh cuống lên:

- Nhanh kẻo hết giờ rồi!

- Hết giờ thì để mai!

- Giời ơi! Anh xin em đấy!

Nghe hai tiếng “xin em” tôi biết là mình đã khôi phục được quyền lực của phái đẹp:

- Xin anh cho em ngủ, để đến đêm mai nhá! Mà cũng còn có mấy phút là đến 12 giờ rồi. Tôi cố “câu giờ” cho đến lúc nhìn đồng hồ thấy hai kim đã chập vào nhau ở con số 12. Tôi can anh:

- 0 giờ rồi, buông em ra kẻo phạm luật.

Anh lại càng cố tình:

- Ôi dào luật do mình tự đặt ra chứ ai bắt mà sợ!

Lúc ấy tôi mới ôm chặt anh cười rúc rích:

- Thôi em đầu hàng!

Sau cơn “mây mưa bão táp”, tôi giả vờ hoảng hốt nhìn đồng hồ:

- Thôi chết, quá 15 phút rồi anh ơi!

Anh chặc lưỡi:

- Chả sao đâu, từ mai vứt quách cái luật vớ vẩn ấy đi!

Tôi nhìn gương mặt mãn nguyện của anh với nụ cười chiến thắng.
Theo Thế Giới Tiếp Thị

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X