"Ông đi con dắt ông đi…"
Ở độ tuổi xưa nay hiếm, GS Trần Văn Khê vẫn không ngừng cống hiến cho sự nghiệp âm nhạc dân tộc với trí nhớ minh mẫn, tinh thần lạc quan.
Bước vào những ngày hè tháng 7 năm nay, GS-TS Trần Văn Khê mừng thượng thọ tuổi 94. Những người ở độ tuổi này đa số chỉ nghỉ ngơi, an hưởng ngày tháng tuổi già. Trái lại, GS-TS Trần Văn Khê vẫn còn làm việc sung sức với tinh thần minh mẫn, trí nhớ tuyệt vời như chỉ đang 49 tuổi.
Sáng sớm GS Khê đã thức dậy và ra vườn hít thở không khí trong lành, hưởng chút ánh nắng ban mai, tập khí công rồi vào nhà ăn sáng và theo dõi tin tức thời sự. Đến 8 giờ giáo sư (GS) bắt đầu làm những việc thường ngày: trả lời email, dịch tài liệu tiếng Pháp, viết bài… Đến trưa, GS chỉ ăn cơm, nghỉ ngơi trong 1-2 tiếng, sau đó lại tiếp tục công việc cho đến tận 6 giờ chiều.
Có những ngày GS miệt mài trả lời thư từ, viết tài liệu mãi 8-9 giờ tối hoặc bận rộn tiếp khách, tham dự nói chuyện ở nhiều nơi. Gần đây nhất, GS có mặt trong cả 4 ngày của chuỗi chương trình Hội ngộ đàn tranh 2014 tại TPHCM.
Một buổi làm việc của GS Trần Văn Khê tại nhà riêng
Ai cũng ngỡ ngàng trước cường độ làm việc của GS nhưng thực ra, sức khỏe của người không còn như xưa bởi đôi tai nghe kém, mắt mờ dần, bệnh tiểu đường khiến GS phải đo đường huyết và tiêm insulin mỗi ngày. Tim cũng không khỏe, mỗi ngày phải uống thuốc đều đặn và khám sức khỏe định kỳ hàng tháng, hàng tuần. Lại thêm đôi bàn chân sưng to, đau nhức...
Nhưng dẫu đau nặng thế nào, GS vẫn luôn tươi cười rạng rỡ, vẫn say sưa ca hát và vỗ nhịp theo tiếng đàn tranh, đàn kìm. Trò chuyện cùng các môn sinh, GS nêu cao tinh thần lạc quan: “Hôm nay thầy đau nhiều, đau nhiều nhưng chưa chết. Mờ con mắt chưa hẳn là mù, thầy mừng vì mắt mờ mà vẫn còn nhìn thấy. Không đọc được thì có người khác đọc giùm cho nghe, không nghe được thì có máy trợ thính giúp. Thầy không bao giờ tuyệt vọng, mình phải thích nghi với hoàn cảnh của mình”.
Triết lý sống giản dị, chấp nhận thực tế giúp GS Trần Văn Khê giữ tinh thần thoải mái và trí nhớ minh mẫn làm việc liên tục suốt ngày này sang ngày khác dẫu tuổi đã gần đất xa trời. Bên cạnh GS cũng luôn có những người yêu mến, luôn sát cánh cùng thầy.
Chị Mai Hường, thư ký hỗ trợ Thầy Khê sắp xếp giải quyết công việc hàng ngày
Chị Na quán xuyến việc nhà và săn sóc từng bữa ăn, giấc ngủ của GS Khê
Những món ăn ngon phù hợp với khẩu vị và bệnh tình của GS do chị Na chế biến chứa đựng tình cảm kính yêu của cô cháu gái với người ông. Vì vậy, GS Khê thương quý Na như con cháu trong nhà: “Na không phải là cật ruột của tôi mà còn hơn người cật ruột, bởi Na ở gần giúp đỡ tôi 24 giờ mỗi ngày. Na vừa là một người nấu ăn, một người y tá lo thuốc men, một người thư ký liên hệ, nghe telephone, đẩy xe lăn cho tôi đi chỗ này chỗ kia, một người quét dọn nhà sạch sẽ và săn sóc tôi hết sức tận tâm. Thí dụ Na thương mẹ rất nhiều, mỗi ngày Na gọi điện thăm mẹ luôn luôn. Nhưng có mấy lần Tết tôi cho tiền mua vé xe lửa cho Na về quê thăm mẹ nhưng đến sân ga Na lo lắng không ai chăm sóc tôi nên bỏ vé quay lại. Mỗi khi tôi bệnh, Na săn sóc mà không thấy bệnh bớt thì buồn rầu, lo lắng”.
Tấm lòng chân thành của chị Na còn được thể hiện qua những bài thơ, bài hát do chị tự sáng tác như:
Ông tôi biến chứng tiểu đường
Sưng chân mờ mắt đâu thấy đường mà đi
Ông đi con dắt ông đi
Bài viết có hữu ích với bạn?
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình