Hotline 24/7
08983-08983

Thư gửi cha mẹ: Lá thư của chàng trai chuyển giới gửi mẹ người yêu ngày lễ Vu Lan

Chàng trai chuyển giới Lê Hồng Phương đã quyết định viết những dòng tâm sự gửi đến mẹ người yêu nhân ngày lễ Vu Lan.

Gửi bác, người con muốn được gọi là “mẹ”!

Con ước giá mà chúng ta có thêm nhiều cơ hội, nhiều thời gian để có thể cùng nhau ngồi xuống và trải lòng một cách chân thành. Chỉ muốn cám ơn bác thật nhiều vì đã cho con cơ hội được tiếp tục bước đi bên cạnh người mà con rất yêu thương. Đó là lý do tại sao con muốn gửi những dòng chữ chân thành này cho bác.

Con biết rằng người sinh mình ra, đau đớn cũng có thể cam chịu để chấp nhận thói hư tật xấu của mình. Nhưng người có đứa con gái ngoan ngoãn bị lôi kéo vào những điều không ngờ được, lại có thể chấp nhận và yêu thương thì sẽ càng đáng trân trọng hơn bác nhỉ!

Con gái của bác, một đứa con ngoan được sinh ra, nuôi dưỡng và kỳ vọng rất nhiều. Ấy vậy mà... con lại bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống của cô ấy làm vỡ tan đi những hy vọng mà tất cả mọi người đã từng ấp ủ.

Có những lúc con cũng muốn sống một cuộc sống bình thường như những đứa con gái khác, thay vì phải lựa chọn cách gồng mình bước qua những chông gai. Con không nhớ mình đã đi bao xa, nhưng kể từ khi bắt gặp những cảm xúc khác lạ trong trái tim mình, con đã bắt đầu học cách nói dối. Kể từ đó những lời nói dối như một bộ giáp sắt hằng ngày, hằng giờ đè nặng trên đôi vai con, con dẫn mình bước vào những con đường kỳ lạ, tăm tối và đáng sợ lắm.

thu gui cha me la thu cua chang trai chuyen gioi gui me nguoi yeu ngay le vu lan
Lê Hồng Phương (bên trái) cùng người yêu. (Ảnh: NCVC).

Con cũng đã có những ngày tháng dằn vặt lương tâm, đánh vật với lý trí để có thể bước đi một cách bình thường như bao người. Nhưng bác biết không, sự thật vẫn cứ đeo bám con như một vết sẹo dài. Khi người ta làm gì sai trái, càng cố gắng che đậy thì lại càng khiến cho bản thân mình sai hơn. Con không muốn mình sai nữa, vì vậy mà con chọn cách để có thể sống thoải mái hơn mà không phải thấp thỏm lo sợ người khác biết bí mật của mình.

Như mẹ ruột con đã nói: “Vì con chưa từng làm cho mẹ thất vọng, nên nếu thật sự đồng tính là một cái tội thì mẹ sẽ sẵn sàng tha thứ cho con!”

Tình yêu thương đó làm cho con vùng dậy giữa những rào cản của bản thân mình. Đến một lúc đoạn đường dài tăm tối của con bắt đầu có rất nhiều những ngôi sao thắp sáng. Mỗi ngôi sao là một tình thương mà con nhận được.

Con và cô ấy đến với nhau bằng sự chân thành của tình thương và lòng cảm thông. Cô ấy thương con, chọn con và đến bên con trước khi biết con là ai và sống thế nào. Thế nên con không muốn gọi tên mối quan hệ của mình là “YÊU” vì con chắc nó còn cao quý hơn nhiều.

Đối với con “Gia đình” là nơi không nhất thiết phải tồn tại hai chữ “Hôn nhân”, nhưng gia đình chỉ cần ở đó có những người thật lòng yêu thương, tôn trọng nhau và che chở cho nhau là đủ rồi. Một bà mẹ góa với một đứa con cũng gọi là gia đình, một người cô đơn và một chú cún trung thành cũng có thể xem là gia đình, một ngôi nhà với những người khuyết tật cơ nhỡ sống chung với nhau cũng gọi là gia đình... và chúng con, hai người xa lạ có cùng một chân lý sống đến với nhau để nương tựa nhau chắc chắn cũng sẽ trở thành một gia đình.

Có những thứ cần phải “hợp pháp, hợp luật”... nhưng lại có những điều chỉ cần “hợp tình, hợp nghĩa” là chúng ta đã cảm thấy nhẹ lòng lắm rồi. Cuộc sống bây giờ quá bôn ba, tình thương đâu đó dần lẩn trốn để lại cho chúng ta những công thức sống quá nhạt nhòa... chưa bao giờ tình yêu, tình thương và lương tâm lại dần khô hạn, hiếm có, khó tìm đến mức khiến cho con người trở nên hoang mang lo sợ.

Con người đã phải miệt mài chạy dài hàng nghìn năm nhân loại để đứng lên chống lại những thế lực đen tối của sự kỳ thì chủng tộc. Có những phải chết vì có màu da khác với số đông, có màu mắt khác với số đông, có tôn giáo khác với số đông, có những điều... khác với số đông.

Có lẽ đã từ rất lâu, định kiến nói rằng khi bạn khác một ai đó thì hiển nhiên bạn sẽ là người tội lỗi đáng chết. Nhưng lương tâm con người vốn dĩ lương thiện nên tất cả những cuộc chiến vô nghĩa do bản chất kỳ thị phát sinh bởi định kiến của con người cũng đi dần vào kết thúc. Mà tại sao giữa thế kỷ hiện đại này con người lại bắt đầu kỳ thị cái được gọi là “Yêu Thương” chứ???

Giữa một đám đông, ai nấy cũng có sự khác biệt mà bản thân chúng ta lại không có gì khác biệt thì chúng ta cũng hiển nhiên trở thành một kẻ khác biệt. Nghe thì có vẻ khó hiểu bác nhỉ, nhưng con muốn nói, khi một người dị tính đứng gần một nhóm người đồng tính thì bản thân người dị tính ấy cũng chính là “khác biệt”.

Con có thể đứng vững vàng như hôm nay không phải vì con can đảm, chai lỳ hay mạnh mẽ... chỉ là con hiểu được cuộc sống quá bôn ba nên chẳng ai có thể soi mói mình hoài. Họ có thể sẽ tò mò phán xét lúc ban đầu thôi, họ cũng còn cuộc sống của họ, còn phải lo cho bản thân họ nên thời gian họ dành để cười nhạo mình chắc chắn cũng sẽ ít dần rồi hết hẳn. Dư luận có thể tồn tại một vài ngày, một vài tháng hay một vài năm... nhưng dư luận chắc chắn sẽ không thể tồn tại muôn đời vì vũ trụ không ngừng thay đổi, con người là tạo vật mỏng manh, nay còn mai mất... cứ loay hoay để “tồn tại” trong cuộc sống như người ta thì lại đánh mất đi cơ hội được “sống” một cách đúng nghĩa.

Con tin, việc bác chấp nhận con hôm nay sẽ không phải là một sai lầm, chấp nhận con có thể bác sẽ mất đi cơ hội có được một chàng rể đúng nghĩa nhưng bác chắc chắn sẽ có thêm một đứa con ngoan. Gia đình mình gọi nhau là gì không quan trọng, quan trọng là ở đó tình thương được nuôi dưỡng rồi khi tình thương được nhân lên mình còn có dư mà mang cho người khác. Nếu cứ phải loay hoay vì những điều dị nghị... mình sẽ mất rất nhiều thứ của bản thân và còn khiến cho cuộc sống trở nên vô nghĩa với xã hội.

Bác biết không? Nếu bác cháu mình đang ngồi trước một ván cờ của cuộc sống thì con luôn tin rằng mình sẽ chiến thắng trong ván cờ này, vì con đã đặt cược một quân cờ rất nặng, quân cờ của con là trái tim bao dung và tình yêu thương đong đầy của bác. Con biết giữa những khó khăn nghiệt ngã của cuộc sống tình thương là điều cao quý nhất, cũng như trong nhiều gia đoạn đấu tranh cho quyền của con người những người mang trái tim chứa đựng tình yêu thương cao quý vẫn mãi mãi là những chiến binh bất diệt. Không có gì trên thế gian này thắng nỗi tình thương. Và con tin, khi con dành hết yêu thương của một đứa con cho một người mẹ thì chắc chắn con cũng sẽ được nhận lại những yêu thương chân thành của bác.

Chỉ khi nào con người được trao tặng yêu thương thì trái tim của họ mới đập những nhịp đập yên bình. Rồi con người sẽ quen dần với việc chọn lựa một người yêu thương mình làm bạn đồng hành với họ trong cuộc sống này mà không cần phải quan tâm đến việc người đó là ai,ngoại hình; nghề nghiệp ra sao, gia cảnh thế nào... là nam hay nữ.

Khi cuộc sống đang dần cạn kiệt tình thương và yêu thương là thứ duy nhất cảm hóa con người.

Thương gửi bác ngàn một lời xin lỗi đính kèm với hàng vạn yêu thương.

Người thật lòng muốn được làm con của bác!

Theo Đời sống và Pháp lý

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X