Hotline 24/7
08983-08983

Hậu Giang: Cám cảnh cha con tâm thần chăm sóc nhau

Hai cha con ông Nguyễn Văn Giáo và Nguyễn Vũ Sang ở xã Đông Thạnh, huyện Châu Thành đều bị TNGT trong hai trường hợp gần như trùng nhau đến kỳ lạ.

Ông Giáo đang chăm sóc anh Sang
Ông Giáo đang chăm sóc anh Sang

Gia cảnh khốn khó

Để đi được đến nhà ông Nguyễn Văn Giáo ở ấp Thạnh Long, xã Đông Thạnh, tôi phải nhờ anh Phan Văn Khiêm, Chánh văn phòng UBND xã Đông Thạnh dẫn đường. Anh Khiêm cho biết, chỉ có thể đến nhà ông Giáo bằng xe mô tô. Sau đoạn đường nông thôn bằng bê tông khá dài, chúng tôi phải vượt qua con đường đất nhỏ gồ ghề, sình lầy mới tới được nhà ông Giáo. 

Trên đường đi, anh Khiêm kể gia đình ông Giáo hiện có năm người gồm ông Giáo, hai người con trai, một người con dâu và đứa cháu nội mới sinh được vài tháng. 

Khi chúng tôi đến, chỉ có ông Giáo, người con bị tâm thần, cô con dâu và đứa cháu nội ở nhà. Còn người con trai út Nguyễn Vũ Phong đi làm nhà máy thủy sản chưa về. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt tôi là sự rách nát đến cùng cực của những căn nhà mà cha con ông Giáo đang ở.
 
Tất cả có ba căn được xây dựng trên diện tích khoảng 100m2. Trong đó, căn nhà khá nhất là nhà Đại đoàn kết được cất vào ngày 20/9/2013. Nhà rộng khoảng 30m2, mái lợp tôn, vách bằng lá dừa và nền làm bằng gạch tàu. Đây là nơi hai vợ chồng người con út của ông Giáo sinh hoạt hằng ngày.  

Kế bên căn nhà này là một căn nhà khác, nơi ông Giáo sinh sống. Có lẽ gọi là nhà, chứ thật sự nhìn bên ngoài nó chẳng khác cái lều.

Nó chỉ rộng khoảng 20m2, cột, kèo đều được làm bằng cây tạm bợ, mái lợp bằng những tấm nilon rách nát; còn xung quanh được quây lại bằng các tấm vải bạt cũ kỹ. Bên trong chỉ có một cái giường và một cái bàn nhỏ, tất cả đều xiêu vẹo, cũ nát.  

Kế bên cái gọi là nhà này còn có một căn chòi rộng khoảng 10m2, mái lợp bằng lá, xung quanh được quây lại bằng các tấm nilon cũ. Bên trong căn chòi có một cái lồng rộng khoảng 4m2; bên dưới là sàn đóng bằng ván tạp, xung quanh được quây bằng lưới B40. Đây là  “cơ ngơi” sinh sống hàng ngày của anh Nguyễn Vũ Sang, người bị tâm thần sau TNGT. 

Tiếp xúc với ông Giáo, cảm nhận đầu tiên của chúng tôi là ông không được bình thường như người khác. Lời nói chậm rãi, ngắt quãng. Vừa nói chuyện với chúng tôi, ông vừa lấy tay cào vào chân đến bật máu. Khi chúng tôi hỏi về các vụ TNGT xảy ra với bản thân ông và con trai, ông trả lời rất ù ờ và không rõ ràng lắm. 

Rất may, lúc đó thấy bên nhà ông Giáo có người đến thăm, bà Nguyễn Thị Thảnh, chị vợ của ông Giáo, nhà ở gần đó chạy vội sang. Qua lời kể của bà Thảnh, chúng tôi mới nắm được một số chi tiết về các vụ tai nạn trùng hợp đến hy hữu của hai cha con ông Giáo.
 
Họa vô đơn chí

Theo lời bà Thảnh, từ khi bị TNGT, tâm thần của ông Giáo không được bình thường, nhiều lúc như người hâm hâm, dở dở, nói trước quên sau. Còn con ông Giáo là Nguyễn Vũ Sang bị chấn thương sọ não vì TNGT nên không nhận thức được gì. “Hai cha con nó, người bị tâm thần nhẹ chăm sóc kẻ bị tâm thần nặng”, bà Thảnh ngậm ngùi.   

Về các vụ TNGT xảy ra đối với ông Giáo và anh Sang, bà Thảnh kể, năm 2008, Sang lúc đó 20 tuổi, là công nhân của doanh nghiệp Thanh Khôi (trên QL1, huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang). Một buổi tối trên đường đi làm về, khi đi bộ qua QL1 đoạn gần cầu Rạch Vong, bất ngờ bị một chiếc xe tải tông vào từ đằng sau làm Sang ngã ra đường bất tỉnh. Còn chiếc xe tải bỏ chạy mất.
 
Hậu quả của vụ tai nạn làm Sang chấn thương sọ não phải điều trị hơn 6 tháng nhưng cũng chỉ cứu được mạng sống, còn Sang bị tâm thần vĩnh viễn.  Sau thời gian điều trị tại bệnh viện, Sang được cho về nhà. “Từ khi về nhà, nó suốt ngày la hét, chửi thề, quậy phá nên gia đình phải làm lồng nhốt nó lại”, bà Thảnh cho biết. 

Từ ngày Sang bị tâm thần, chủ yếu vợ ông Giáo chăm lo cho Sang là chính, còn ông Giáo và người con út phải đi làm nuôi cả gia đình. Đến khoảng cuối năm 2010, cũng trong một lần đi làm về, cũng đi bộ qua đoạn đường gần cầu Rạch Vong, nơi Sang đã gặp tai nạn trước đây, ông Giáo lại bị một chiếc xe tải tông vào. Hậu quả của vụ tai nạn làm ông Giáo bị gãy toàn bộ be sườn bên phải.   

“Từ đó, tâm thần ông Giáo không ổn định và cũng không làm được việc gì nặng. Suốt ngày ông chỉ biết quanh quẩn ở nhà giúp vợ chăm sóc cho Sang. Toàn bộ chi tiêu trong gia đình đều do người con út đảm nhận và nhờ sự giúp đỡ của bà con, láng giềng”, bà Thảnh nói.     

Đến tháng 8/3013, vợ ông Giáo qua đời. Lúc này chỉ còn một mình ông Giáo chăm sóc Sang. Theo lời ông Giáo, hàng ngày, ngoài việc đưa đồ ăn, ông còn phải tắm rửa, vệ sinh cho Sang vì Sang chỉ quanh quẩn trong lồng. Lâu lâu ông mới dắt ra ngoài cho Sang đi loanh quanh rồi lại cho vào nhà chứ không dám để ở ngoài lâu vì sợ Sang quậy phá. 

Bà Thảnh cho biết thêm: “Người con út của ông Giáo đi làm công nhân chế biến thủy sản nên lương bổng cũng chỉ được vài triệu/tháng nhưng phải nuôi tới năm miệng ăn nên gia cảnh thiếu trước hụt sau, bà còn, hàng xóm phải giúp đỡ thường xuyên”.

Chúng tôi muốn chờ người con trai út của ông Giáo đi làm về để hỏi thêm cụ thể hơn về tai nạn đã xảy ra đối với ông Giáo, anh Sang vì toàn bộ giấy tờ liên quan đến các vụ tai nạn này trong một lần cháy nhà đã bị thiêu rụi hết. Nhưng trời đã sắp tối mà anh Phong vẫn chưa về nên chúng tôi đành phải ra về và hẹn gia đình sẽ quay lại vào một ngày gần nhất. 
 
Theo Hồng Thủy - Giao thông vận tải

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X