Phần lớn trẻ em sợ rắn, nhưng
Kajol Khan, một cô bé 11 tuổi ở thành phố Ghatampur, bang Uttar Pradesh,
Ấn Độ, lại có thể chơi, vuốt ve những con rắn hổ mang chúa |
Kajjol cùng cha, ông Taj
Mohammad (bên trái) và anh trai Gulaab Mohammad (bên phải). Ông Taj kiếm
sống bằng nghề bắt rắn trong suốt 45 năm qua và hai con của ông cũng có
khả năng bắt rắn. |
Taj tiết lộ rằng ông có thuốc
gia truyền để trị vết cắn của rắn. Đó là những loại lá trong rừng. Ông
nghiền nhuyễn lá và trộn với bơ, hạt tiêu đen, sau đó ăn và đắp lên vết
cắn. |
Có lẽ công việc của bố khiến cô
bé cảm thấy rắn là những con vật gần gũi. Giáo viên từng đuổi học Kajol
một lần vì em để một con hổ mang chúa vào cặp sách và mang nó tới lớp
khiến các bạn hoảng sợ. |
Nhưng Kajol đối mặt tử thần
nhiều lần do chơi với những con hổ mang chúa. Chúng từng cắn tay, bụng
và má của em. Salma Bano, mẹ của Kajol, không muốn con chơi với rắn
nhưng không thể ngăn cản đam mê của con. Bà thừa nhận con gái mê rắn đến
nỗi hứng thú học tập của em giảm. |
Cảnh tượng Kajol nằm trong tình
trạng hôn mê vì rắn cắn vào ngày 22/2/2011. Cô từng rơi vào tình huống
tương tự vài lần, song đều hồi phục. |
Bất chấp những lần hôn mê vì rắn cắn, nữ sinh vẫn tiếp tục ăn, ngủ và chơi cùng chúng |
"Cháu không thích tới trường mà
chỉ thích chơi với rắn", Kajol tâm sự. Trên thực tế, rất ít người tới
nhà Kajol vì sợ lũ rắn. Em cũng có rất ít bạn bè. |
Một nhóm người dân địa phương tỏ ra hiếu kỳ khi Kajol bước trên phố với hai con rắn hổ mang. Người dân địa phương gọi em là "Nữ thần rắn''. |