Chàng họa sĩ cụt ngón tay mưu sinh trên phố đi bộ Nguyễn Huệ
Dạo quanh phố đi bộ Nguyễn Huệ, chúng ta dễ dàng bắt gặp nhiều người họa sĩ. Và chàng họa sĩ trẻ Hồ Văn Quyết với cây bút trên tay, đang từng ngày viết nên câu chuyện của riêng mình.
Hồ
Văn Quyết là chàng trai 23 tuổi quê ở Quảng Bình, hiện nay đang là một
họa sĩ tự do sống ở Sài Gòn sau một quãng thời gian lang thang phiêu bạt
ở nhiều thành phố.
Niềm
đam mê vẽ của Quyết xuất hiện khá sớm, chàng trai chia sẻ: "Em mê vẽ từ
khi ông ngoại còn sống, mỗi lần đi làm về, ông lại dạy cho em vẽ con
trâu con bò, thế rồi từ đó em chỉ thích mỗi hội họa".
Đến
20 giờ mỗi tối, chàng họa sĩ trẻ lại ra phố đi bộ để vẽ tranh kiếm
sống. Quyết tâm sự: "Bữa tối hàng ngày sẽ là một cái bánh mì, hôm nào vẽ
được nhiều thì tối về sẽ được ăn thêm mấy hột vịt lộn".
Bạn
bè của Quyết tại phố đi bộ lúc là một chàng ca sĩ, lúc lại một anh công
nhân môi trường, cùng nhau chia sẻ điếu thuốc, chén trà. Từ ngày có
những người bạn này, mỗi tối của chàng trai lại thêm phần vui vẻ kể cả
không có khách.
Mỗi bức vẽ 15 phút có giá 150.000 đồng, vào những ngày thường tối đa chỉ có hai ba khách, có hôm chẳng có khách nào.
Hoàn
cảnh gia đình ở quê rất khó khăn, nhà có tới ba người con, nên ước mơ
hội họa của cậu bé này ngày càng xa vời. Quyết lớn lên trong sự thiếu
thốn giáo dục của cha mẹ và ăn chơi đua đòi cùng những người bạn nên bỏ
học từ sớm. Và những ngón tay đã mất đi như một dấu mốc không thể nào
quên trong quãng thời gian ăn chơi của cậu, khi mà bàn tay trái giờ chỉ
có thể gượng gạo cầm cây cọ vẽ hay điếu thuốc, đó cũng chính là bước
ngoặt để cuộc đời Quyết thay đổi.
Được
gia đình gửi ra Đà Nẵng học và phụ việc cho một người bà con. Hàng ngày
đi làm, còn tối khuya Quyết lại đi lang thang để quan sát và học hỏi
những người vẽ tranh tự do đường phố. Và thành quả dành cho niềm đam mê
của cậu là giải nhì của CLB vẽ bút bi ở Đà Nẵng.
Suốt
quãng thời gian làm họa sĩ đường phố ở miền Trung, Quyết nhận ra con
đường mình muốn theo đuổi lâu dài chính là nghề tatoo. Để có cơ hội trải
nghiệm và phát triển nhiều hơn về khả năng hội họa, chàng trai trẻ
quyết định vác balo vào Sài Gòn.
Hàng ngày, Quyết đi xe bus từ Nhà Bè tới quận 1 trên quãng đường 20km để tới lớp học xăm.
May
mắn lớn nhất trong đời Quyết được anh chia sẻ rằng: "Đó là khi em tìm
thấy thông tin về lớp học xăm miễn phí của nghệ sĩ xăm Anh Tú dành cho
những người khuyết tật hoặc có hoàn cảnh khó khăn không cho phép theo
đuổi đam mê. Bây giờ ngày nào em cũng qua lớp để học cho tới tối".
Dành
dụm được chút tiền, và được các anh trong nghề hỗ trợ, Quyết đã mua
được chiếc máy xăm của riêng mình và thực tập hàng ngày tại lớp.
Quyết
đang vẽ tranh cưới tặng cho thầy giáo của mình. Với Quyết, vẽ là niềm
đam mê và cũng là tài sản duy nhất mà cậu có, vì thế mỗi khi bạn bè có
dịp gì, Quyết đều tặng cho bạn một bức vẽ.
12 giờ đêm là lúc cậu xong việc và thu dọn đồ về nhà. Những ngày đi vẽ không có khách, con đường về dường như xa hơn.
Khuya
về tới nhà, Quyết lại ngồi vẽ tiếp những bức tranh dang dở của khách
đặt hàng online nếu có, hoặc tự luyện vẽ thêm. Cậu chia sẻ do toàn tự
học nên phải chăm chỉ để rèn tay nghề.
Toàn bộ đồ nghề của chàng họa sĩ đường phố, chỉ là vài mẩu bút chì vụn và những chiếc bút bi cùng một lọ sơn.
Có
những lúc vẽ xong khách không đến lấy tranh, Quyết lại treo những tấm
đó lên để làm kỉ niệm. Quyết muốn trở thành một thợ xăm chuyên nghiệp,
để đi được khắp nơi trên cả nước và xăm ở bất cứ đâu mình muốn.
Theo Hoàng Việt - Trí thức trẻ
Bài viết có hữu ích với bạn?
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ
Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình
Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình