Hotline 24/7
08983-08983

Những gã trai trưởng thành có gì?

Đàn ông trưởng thành chẳng có gì nhiều nhặn, ngoài một trái tim nhiều vết hằn và hai vai oằn những gánh lo toan.

Năm 17 tuổi, tôi học theo đám bạn trai cùng trang lứa hút thuốc, tập tành rượu bia và chửi bậy. Dường như lúc bấy giờ, đối với chúng tôi, chỉ cần làm được ngần ấy việc là đã thấy mình trưởng thành. Bọn con gái trong lớp, cả bọn con gái lớp bên, mỗi khi bị bọn tôi trêu chọc đều rú lên hoảng sợ. Ấy thế mà lũ con trai chúng tôi lại dương dương tự đắc, cho rằng như thế là dấu hiệu của sự nể sợ, chúng tôi hả hê vô cùng.

Năm 18 tuổi, tôi thích mặc lên mình áo sơ mi trắng và khoác vest đen bên ngoài. Tôi đã nghĩ, nếu mình mặc quần âu, chân đi một đôi giày đánh đến bóng loáng soi gương được, thêm một caravat thắt chỉn chu nơi cổ áo, thì chắc chắn nhìn tôi "men lỳ" không thể tả. Và hẳn là nhiều cô gái sẽ liếc nhìn tôi trên phố.

Năm 20 tuổi, tôi nghĩ về một công việc trong mơ với mức lương nghìn đô mỗi tháng. Tôi nghĩ mình sẽ sớm thành đạt, có cả sự nghiệp, công danh lẫn tình yêu viên mãn. Tôi không biết phải gom từ bao nhiêu giấc mơ mỗi đêm để có được ngần ấy sự tự tin. Nhưng tôi vẫn nghĩ thước đo sự trưởng thành của đàn ông chính là sự nể sợ nơi người khác. Và tôi đã hồn nhiên đến độ ngây ngô khi nghĩ về "cái lớn" của một người đàn ông.

Những gã trai trưởng thành có gì? - Ảnh 1.

Hầu hết mỗi chàng trai trẻ đều tự thắp lên trong mắt mình bóng dáng của một người đàn ông trưởng thành. Và đó là đích đến, với tất thảy sự ngưỡng mộ lẫn trầm trồ…

Năm 25 tuổi, tôi không làm công việc với thu nhập nghìn đô mỗi tháng. Tôi cũng không đóng thùng trong những bộ vest đen sang trọng. Tôi vẫn ngày ngày giản dị đến văn phòng start-up của mình, nói chuyện với những người anh đồng khởi nghiệp. Câu chuyện của chúng tôi không đao to búa lớn, chỉ đơn giản là đếm những đơn hàng, sự trở lại của khách và niềm vui mà chúng tôi mỗi ngày đều vun giữ.

Năm 25 tuổi, tôi cũng không cố đếm số lượng bạn bè thường qua lại với mình. Bởi tôi cảm nhận rõ rệt rằng: ít bạn mà tốt còn hơn nhiều bạn mà như không! Vòng tròn quan hệ trên mức xã giao của tôi rất ít, nếu không muốn nói là ít đến nỗi người khác phải giật mình. Nhưng miễn là tôi thấy ổn. Đám bạn của tôi bây giờ cũng chỉ nói về sự nghiệp, về sở thích cá nhân, không khuyến khích nhau phải nốc rượu hay mời chào nhau bao thuốc lá hút lấy hút để như thời 17 tuổi…

Những gã trai trưởng thành có gì? - Ảnh 2.

Năm 25 tuổi, tôi nghĩ về bố mẹ và những sợi bạc, những vết hằn từ thời gian hơn là nghĩ cách để tán tỉnh một cô nàng và vui chơi "tới bến". Tôi cũng biết trăn trở khi chưa thể hứa hẹn một điều vẹn tròn trong tương lai xa xôi với người con gái mà tôi thương. 25 tuổi của tôi khác nhiều so với những năm 17, 18 hoặc 20 tuổi. Tôi bây giờ không còn mong mình nhanh lớn, không còn mong người khác phải nhận ra giá trị của bản thân mình. Mà chính xác thì, giá trị của tôi là do tự tôi định lấy.

Nếu một ngày nào đó, bạn nhận ra bạn đã không còn thích những điều ồn ào, phô trương, không thích nói tới những câu chuyện viển vông, không muốn làm tổn thương mình cũng như làm tổn thương người khác… Nghĩa là cậu bé còn xót lại trong bản thân bạn đã và đang trưởng thành. Nên nhớ, ngày còn bé chúng ta mong mình nhanh lớn, để rồi khi trưởng thành lại muốn mình thơ dại mãi. Bởi vì chúng ta thừa biết, đàn ông trưởng thành chẳng có gì nhiều nhặn, ngoài một trái tim nhiều vết hằn và hai vai oằn những gánh lo toan!

Theo Trí thức trẻ

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X