Hotline 24/7
08983-08983

Nhật ký yêu con gái học Y

"Yêu em, tôi mới biết được ngành Y không màu hồng như tôi vẫn tưởng. Tôi đã chứng kiến những lần em ngủ gật trên vai tôi sau đêm trực, những ngày ôn thi em nhìn tôi như người xa lạ khiến tôi ghen với cả quyển sách của em, rồi những bất công, những áp lực, những mệt mỏi của nhân viên y tế mà chẳng mấy ai hiểu được..." là lời tự sự hóm hỉnh của chàng trai đã chia sẻ rộng rãi trên trang HPMU Confession.

Ảnh minh họa - Nguồn Internet

Tôi không phải dân HPMU (Đại học Y dược Hải Phòng), nhưng tôi là RỂ của trường mình. Nhân dịp em được tốt nghiệp còn tôi sau bao năm chờ đợi sắp được rước em về (em chưa đồng ý nhưng tôi sẽ giải quyết nhanh gọn trước khi em học tiếp cái gì đấy), tôi xin chia sẻ ít kinh nghiệm cho những bạn nam đang có ý định yêu gái Y.

Gái nhà tôi không xinh lắm, nhưng mà kiêu thì thôi rồi, tán mãi không đổ. Đến lúc sắp nhụt chí thì em thỏ thẻ:

- Anh ơi em sắp thi điều dưỡng, anh sang giúp em ôn thi nhé! Các bạn học Y thì chắc hiểu rồi đấy, còn tôi ngày ấy nào có ngửi thấy mùi nguy hiểm đâu. Thấy nàng bật đèn xanh, thấy có cơ hội đánh giáp lá cà là tôi lao vào ngay.

Sau màn chào hỏi dạo đầu, em bắt đầu "ôn thi". Nhìn cái túi kim tiêm to nhỏ đủ cả, bông cồn nước muối lại còn cả băng gạc các kiểu là tôi toát mồ hôi rồi. Em cười hiền lành:

- Em tiêm nước muối sinh lý nên anh không lo nhé. Ở lớp bọn em tiêm nhau suốt. Đau anh nhớ bảo em nhé.

Không lẽ lúc ấy lại bỏ về, tôi đành nén đau thương thầm gọi mẹ: "Con đang hi sinh thân mình để kiếm nàng dâu về cho mẹ đây mẹ ơi".

Đến cái đoạn tiêm cái gì mà nổi to hơn quả nho trên tay, tôi khóc không ra nước mắt. Em nhìn cái mặt tôi, lại cười hỏi:

- Đau lắm ạ?

Mồm đáp không kịp suy nghĩ:

- Không, em tiêm không đau tí nào. Làm hại 2 tay tôi hôm ấy thêm u to cục nhỏ + xanh xanh tím tím đủ cả. Thêm cả giờ đồng hồ ngồi cho em băng băng bó bó, cái phần tôi chờ mãi "hô hấp nhân tạo" chưa thấy đâu (rõ ràng em nói có thi phần đó) thì đã bị em đuổi về với lời hứa thi xong em sẽ hậu tạ.

Ấy thế mà khổ nhục kế thành công các bác ạ, em thi tốt và cũng thành người yêu tôi từ đó.

Ngày mới yêu, em làm tôi dở khóc dở cười không biết bao lần. Có hôm em nhắn tin: "Em sắp chết rồi anh ạ". Tôi hốt hoảng phi ngay đến nhà em, hỏi han sờ trán sờ chân sờ tay, em chỉ chỉ ngón tay nhỏ nhắn vào quyển sách trước mặt:

- Anh đọc đi, bệnh này em cũng có, (lật trang khác), triệu chứng này cũng giống em luôn này, em mắc nhiều bệnh thế này, chắc chắn là em sắp chết rồi.

Lúc đấy tôi thề, tôi chỉ muốn cầm quyển sách đập em tới tấp nhưng nghĩ em đang tẩu hoả nhập ma, động vào khéo tôi thành Dương Quá cụt tay mất.

Giờ tôi tỉnh rồi, em có bảo em bị bệnh A bệnh B, tôi sẽ bình tĩnh hỏi: “Em mới học môn gì à?”

Rồi có lần, tôi rủ em đi ăn, em nhất quyết không đi, cũng không chịu gặp tôi. Tôi hoang mang tự kiểm điểm bản thân, không biết m đã gây ra lỗi gì. Năn nỉ mãi, thì e bảo:

- Em đang ôn thi chưa có gội đầu, nhìn kinh lắm!!!

Tôi: =.="

Hai đứa ngồi lướt Facebook đọc báo, thấy tin "Vợ bế theo con tự tử vì chồng ngoại tình", tôi mới hỏi em, nếu tôi ngoại tình em sẽ làm gì.

Tôi nghĩ em sẽ dứt khoát chia tay rồi đánh ghen các kiểu, nào ngờ em trả lời:

- Chắc em sẽ buồn chết mất anh ạ. Nhưng mà em sẽ làm anh sống không bằng chết.

Tôi còn chưa hiểu thì em tiếp:

- Cắt luôn cho hết đi ngoại tình. Ha ha ha. Mà anh ơi, hồi trước xem phim em cứ tưởng thiến thái giám là cắt chỗ để đái, xong còn thắc mắc ơ thế đái ngồi à, hoá ra là chỉ cần cắt phăng tinh hoàn đi là được. Ha ha ha...

Từ đấy ngoại tình không bao giờ xuất hiện trong từ điển của tôi

Ngày em đi học Sản, em khăng khăng sau này không lấy chồng đẻ con. Tôi không hiểu mô tê gì cả. Nhưng mà được cái sau đợt đấy, em với mẹ tôi thân thiết hơn hẳn. Mẹ với em nói chuyện to nhỏ, tôi hóng hớt thì bị em mắng đuổi đi. Mọi hôm đến nhà tôi thì giả nai kinh lắm mà, tôi còn chưa kịp bật, mẹ tôi đã lên tiếng:

- Đúng rồi đấy, đi dọn ngay cái phòng của mày đi. Sao t lại đẻ ra 2 thằng con trai làm gì không biết, nó có bao giờ hiểu được nỗi khổ của tôi đâu... bla… bla... bla...

Ơ, thế tự nhiên là con trai thành cái tội ạ???

Cũng may, đến lúc em đi Nhi thì cái ý nghĩ không có con của em bị ném ra khỏi vũ trụ. Em thích trẻ con lắm. Tôi thở phào được một phen.

Em đi tâm thần, cả ngày cứ cười cười một mình, còn rủ tôi hôm nào theo em vào đấy chơi. Tôi lại bó tay không biết phải làm sao...

À, tôi nhớ, lần đầu tôi đi hiến máu là bị em lôi cổ đi với lý do: "Thanh niên thời đại mới mà ko đi hiến máu thì VỨT". Tôi lại ngoan ngoãn đi cùng. Lúc cô áo trắng cầm cái kim to hơn cái kim tiêm lợn, bao nhiêu ký ức kinh hoàng ngày "ôn thi điều dưỡng" ùa về làm tôi sợ tái mặt. Quay sang bên cạnh, thấy em bị chọc tiết rồi mà vẫn hihi haha cười nói, cái sĩ diện đàn ông làm tôi không chạy được, đành hiên ngang đưa tay ra chờ hành quyết. Ấy thế mà em quay lại cười với tôi một cái, làm tôi phê như con tê tê, đâm kim rút kim lúc nào tôi cũng chẳng hay biết. Từ đó đến nay, tấm thẻ đỏ chứng nhận hiến máu ở nhà tôi cũng nhiều lên không ít. Vô số lần tôi ước nó biến thành cái giấy chứng nhận kết hôn mà không được, nhưng mà cũng sắp rồi. Khà khà

Thu qua Đông tới, Xuân đi Hạ về, tôi cũng chịu được em đến tận ngày em ra trường. Yêu em, tôi mới biết được ngành Y không màu hồng như tôi vẫn tưởng. Tôi đã chứng kiến những lần em ngủ gật trên vai tôi sau đêm trực, những ngày ôn thi em nhìn tôi như người xa lạ khiến tôi ghen với cả quyển sách của em, rồi những bất công, những áp lực, những mệt mỏi của nhân viên y tế mà chẳng mấy ai hiểu được... Thương em, em cười bảo:

- Em cũng thương cái ngành em đã chọn lắm. Nếu được quay lại, em vẫn sẽ chọn con đường này, mệt mỏi nhưng có những niềm vui kì diệu mà chỉ có nghề Y mới có được
Còn tôi, nếu cho tôi được lựa chọn lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn em, người con gái dịu dàng tinh tế khi chăm sóc tôi và gia đình, lại thông minh lanh lợi "hiền lành dễ thương" kinh khủng.

Em dạy tôi đeo tai nghe nghe tiếng tim em đập, tôi chỉ bảo:

- Anh thích nghe trực tiếp bằng tai hơn. Thế mà cũng dính hàn long thập bát chưởng của em.

Em sẵn sàng đá veo tôi đi mỗi lần tôi định lưu manh 1 chút: "Đừng hòng lừa tôi, người anh có cái gì cấu tạo thế nào tôi biết rõ hơn anh. Chẳng có gì thú vị cả. Xê raaaaaa"

Tôi luôn ôm hận trong lòng, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, lấy về rồi biết tay ông. Khà khà

Chuyện nhà tôi thế đấy. Còn nhiều lắm mà thôi, các bạn cứ tự mình trải nghiệm đi. Chúc các bạn may mắn như tôi.

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X