Hotline 24/7
08983-08983

Một đứa bé vừa chết vì tấm tôn, thưa Chủ tịch Chung!

Lẽ ra tối qua đứa bé ấy được nũng nịu trong vòng tay mẹ và vòi quà bố.

Sáng nay cháu cũng sẽ đến trường vui chơi với bạn bè hoặc nô đùa trong công viên cùng anh chị… Nhưng tất cả đã vụt tắt, mãi mãi, chỉ vì một tấm tôn nghênh ngang trên phố.

Hiện trường vụ tai nạn thương tâm.

Bạn tôi - nhà báo Ngô Nguyệt Hữu đau đớn thốt rằng: “Tôi không biết hôm nay gia đình ấy sẽ ra sao nữa, bởi nhìn tấm ảnh chiếc xe đạp mini ấy ngã vật bên vệ đường tôi đã không thể nào chịu đựng được.

Chúng ta có ước mơ lớn lao gì đâu, chỉ mỗi sớm được thấy mặt con, mỗi tối được hôn má con. Thi thoảng con gọi điện thoại, nũng nịu con nhớ ba quá rồi ba về sớm đi.

Suy cho cùng, những người đàn ông trong cuộc đời này đều yếu đuối trước bàn tay của những đứa con.

Đớn đau thay, một gia đình đã bị cướp mất ước mơ ấy vào hôm nay. Cậu bé không mất vì con suối ở vùng cao, vì hố cát rỗng sau khai thác, vì một khúc sông ở miền quê… Cậu bé ấy, mất ngay giữa Thủ đô vì một chiếc xe ba bánh chở tôn”.

Tôi cũng như Hữu, cay mắt và lặng người trước những tấm ảnh tang thương ấy. Tôi không muốn nhắc lại tường tận câu chuyện này lần nữa vì đứa trẻ ấy chỉ ngang tuổi cháu bé nhà tôi. Tôi tin bất kì ai, trong thảm cảnh này, can đảm hay bản lĩnh mấy cũng khó cầm lòng trước cái nón trẻ thơ rơi bên vệ đường cạnh vũng máu sau tai nạn đau lòng.

Thưa Chủ tịch Chung! Tôi không trách ông và một số đồng sự trong cái chết này. Nhưng tôi muốn câu trả lời tại sao đã 2016 vẫn còn những cái chết từ trên trời rơi xuống, có những người cha thẫn thờ không hiểu vì sao con mình chết ?

Tại sao những xích lô, ba gác, xe thồ, xe sọt… vẫn lừng lững dạo phố bất chấp lệnh cấm từ lâu lắm rồi? Tại sao những mối nguy hiểm ấy, lồ lộ trước mắt lại ngang nhiên trên đường rồi đột nhiên cướp đi mạng sống trẻ thơ?

Tôi chẳng kỳ thị hay trút giận lên những người bán sức kiếm cơm nhưng tôi muốn họ phải tôn trọng cuộc sống của người khác và tương lai của chính con họ. Tôi cũng chẳng hề muốn họ phải trắng tay và hết đường mưu sinh sau câu chuyện này nhưng họ cần hiểu dù vô tình như thế vẫn là tội ác. Đừng lấy lý do mưu sinh để biện hộ cho mạng sống của bất kì con người nào.

Tôi tự hỏi, ở Hà Nội, Sài Gòn hay đâu đó trên đất nước này có còn những đầu xanh ra đi vô lý khi đầu bạc không vô tâm? Có còn những tai nạn bất thình lình khi cả quan lẫn dân tôn trọng những luật lê kêu gọi hàng ngày?

Nếu ngay ngày mai, Chủ tịch yêu cầu tịch thu hay nhẹ nhàng hơn là cấm toàn bộ xích lô, ba gác, xe người kéo… và kể cả xe sọt nữa ngênh ngang khắp Thủ đô thì tôi sẽ là người giơ tay đầu tiên. Đau một số người nhưng để rất nhiều người hơn không phải R.I.P cho những đứa bé vô tội.

Theo Hà Phan - Lao động

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X