Hotline 24/7
08983-08983

Cô gái tự kỷ giành học bổng điền kinh

Kaitlin Bounds mắc hội chứng tự kỷ, đã vượt qua chính mình và nhận được học bổng để vào đại học nhờ thành tích chạy xuất sắc.

[Caption]

Ảnh: Autism Speaks

Chia sẻ với tổ chức Autism Speaks, Kaitlin Bounds cho biết,4 tuổi cô được chẩn đoán mắc tự kỷ. Các bác sĩ nói bố mẹ cô hãy gửi con vào trung tâm chăm sóc người khuyết tật khi cô tròn 18.

"Không phải nói cũng biết bố mẹ tôi hoảng hốt thế nào, và họ cố tìm sự giúp đỡ để không phải đưa tôi vào những cái trại đó", Kaitlin nói. Khi ấy là năm 1995, Internet chưa phổ biến như hiện nay và bệnh nhân tự kỷ gần như không có một tia hy vọng nào. Bố mẹ đã làm việc cật lực để gặp gỡ nhiều bác sĩ, tiếp cận với mọi phương pháp trị liệu hay bất cứ điều gì có thể cải thiện tình trạng của con gái.

Ở trường, nhiều khi cô không muốn chạm chân xuống nước và không thích học sinh khác đụng vào mặt. Những người giáo viên tuyệt vời đã giúp cô gái vượt qua những tháng ngày ấy để dần dần hòa nhập vào cuộc sống.

Những tiếng ồn quá lớn, thời gian biểu quen thuộc bị thay đổi khiến mọi chuyện trở nên cực kỳ khó khăn. Nhưng nhờ thế, Kaitlin biết được ai là bạn thực sự, ai có thể chấp nhận con người vốn có của cô và ai sẽ giúp đỡ mình mà không hề phán xét. Con đường của cô gái không còn đơn độc nhờ gia đình, bạn bè và thầy cô.

Kaitlin nói rằng mẹ cô tin mọi người sinh ra đều có một lý do để tồn tại, chúng ta chỉ cần vươn lên và khám phá tiềm năng bên trong để tìm ra nơi bản thân mình thuộc về. Cô chào đời sớm hơn dự kiến 5 tuần với lá phổi chưa hoàn thiện và phải phẫu thuật khi mới một ngày tuổi.

Các bác sĩ nghi ngờ khả năng sống sót của đứa trẻ, nhưng cô đã sống. Động mạch phải bị cắt bỏ khiến lưu lượng máu trong cơ thể Kaitlin ít hơn người khác. Khi thầy giáo thể dục gợi ý với bố mẹ rằng cô bé có thể tập điền kinh, họ đã nghĩ rằng thầy mất trí. Làm sao một đứa trẻ không có động mạch phải có thể chạy? Làm sao một đứa trẻ tự kỷ có thể chạy một mình giữa đám đông?

"Tuy vậy, chúng tôi vẫn quyết định thử. Gia đình tôi đã trải qua đủ mọi thứ và bố mẹ nhất định sẽ không bỏ cuộc", Kaitlin nhớ lại. Năm 14 tuổi, lần đầu tiên tham gia một cuộc thi chạy, cô về thứ 8 và giành được điểm cho đội mình hôm đó. Mọi người đều vui mừng, tự hào và khuyên Kaitlin tiếp tục tập chạy.

Cô nói: "Điền kinh giúp tôi tìm được thứ mà mình hằng tìm kiếm: Tự do. Không ai có thể lấy đi điều đó. Khi chạy, tôi chỉ là Kaitlin, không phải một đứa trẻ bị tự kỷ, không phải một đứa trẻ kỳ dị. Tôi chỉ là một vận động viên, và tôi hạnh phúc".

Cô gái trẻ nhận thức cuộc đời sẽ tiếp tục với hàng loạt các thử thách, nhưng cô đã tìm được mục đích sống. "Tôi nhận được học bổng điền kinh để vào đại học, hoàn thành bằng cử nhân lịch sử và tiếp tục chạy. Giờ đây, ở tuổi 23, tôi được mời tham gia các giải marathon".

Năm nay, Kaitlin đã đề ra mục tiêu chạy 3 vòng marathon trong 6 tuần vì cảm thấy mình cần phải chạy. Kết quả, cô đã thắng 3 giải điền kinh là Little Rock, Hogeye và Russvegas ở quê nhà. Dù khó khăn, nhưng đây đúng là phần thưởng không gì có thể đánh đổi được.

Các bệnh nhân ở BV Nhi Arkansas đã xuất hiện ở giải Russvegas để trao huy chương cho những người thắng cuộc. Cô đóng góp tiền thưởng cho bệnh viện với hy vọng những đứa trẻ khác sẽ nhận ra ước mơ của chúng.

"Chúng ta không bao giờ biết được cuộc sống sẽ dẫn đến đâu, nhưng không bao giờ được phép bỏ cuộc, bởi ai cũng sẽ tìm được chỗ đứng trên trái đất, chỉ cần vượt qua chính mình".

Theo Minh Nguyên - VnExpress

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X