Hotline 24/7
08983-08983

Bản thân đã 'tàn' nhưng vì con tôi không để mình 'phế'

Trước kia hạnh phúc lớn nhất là được ở bên người mình yêu, giờ hạnh phúc của tôi là được nhìn con lớn lên từng ngày.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Tôi 33 tuổi, sinh ra bình thường đến khi 3 tuổi bị tai nạn gãy xương đùi và viêm do không kịp thời phát hiện. Tôi ngồi xe lăn 10 năm nay, trước đó xương tôi bị gãy hơn 10 lần và trải qua 4 lần phẫu thuật, xương giòn nên rất dễ gãy dù không bị ngã. May mắn được cha mẹ tận tâm đưa rước, thầy cô và bạn bè giúp sức để tôi tiếp bước đến lớp, cuối cùng tôi cũng hoàn thành được bậc học phổ thông. Do gia đình khó khăn và sức khỏe không đủ nên tôi không thể học tiếp.

Gần 30 tuổi tôi có vợ và một bé trai kháu khỉnh, thấy con lành lặn cả nhà rất đỗi vui mừng. Nhưng niềm vui chẳng tày gang, mẹ tôi lại bị tai biến nặng (mẹ mắc bệnh tim hơn 20 năm rồi). Ngày mẹ xuất viện, thấy mẹ đi khập khiễng, nói chuyện không rõ như trước nhưng tôi lại vui vì còn may mắn hơn rất nhiều người. Rồi mẹ lại phải phẫu thuật tiếp. Nhà tôi gần như cạn kiệt tiền vì lo chữa trị cho mẹ từ trước, cũng may tiền chi phí phẫu thuật gần 50 triệu được chi trả hết bằng sự đóng góp của mọi người xung quanh. Sau khi mẹ bệnh, vợ chồng tôi cố gắng chăm sóc gia đình. Vợ lo nội trợ, tôi phụ vợ chăm con, không lâu sau đó cô ấy bồng con về ngoại, có lẽ cuộc sống có nhiều áp lực khiến vợ cảm thấy mệt mỏi nên chọn cách tạm rời xa tôi.

Tầm giữa năm 2016 thì hạnh phúc của chúng tôi bắt tan vỡ. Trước đây có vợ lo cơm và việc nhà khi mẹ bệnh, tôi chỉ phụ cô ấy trong khả năng của mình, nay tôi kiêm luôn phần của vợ. Cha chăm mẹ, em gái tôi đi làm suốt ngày để lo trang trải cho cả nhà. Ngày qua ngày ngoài, tôi cũng níu kéo tình cảm với vợ, rồi muốn được đón con về vì biết vợ cũng bận việc nhiều. Vợ đồng ý để tôi đón con về, khi đó con gần 2 tuổi. Từ ngày đón con về tôi vất vả nhiều hơn nhưng tận mắt nhìn con lớn, tận tay chăm sóc con thì không gì vui bằng, đến nay con gần 3 tuổi rưỡi.

Xin nói thật, để có tiền nuôi con, tôi chuộc xe và điện thoại của mấy em ở xóm cầm ngoài tiệm về, các em thay vì đóng lời cho tiệm sẽ đưa tiền đó cho tôi để mua sữa cho con. Lúc đầu tôi chỉ có 4 triệu làm vốn, sau nhờ được bạn giúp đỡ thêm. Tôi không muốn làm vậy đâu nhưng vì con nên không còn lựa chọn nào khác. Hàng tháng cộng với tiền trợ cấp của nhà nước thì thu nhập tôi được khoảng một triệu, vun vén cũng lo cho con đủ. Tôi muốn đổi công việc khác để đủ chi phí cho con đi học, lại vẫn đủ thời gian phụ lo việc nhà vì em gái đã lập gia đình, bên cạnh đó vẫn giữ được sức khỏe (tôi vừa được xuất viện với chẩn đoán bị xương thủy tinh). Nếu không tìm được công việc nào tốt hơn thì tôi đành tiếp tục công việc trái lương tâm mình, vì con nên tôi chấp nhận.

Trước kia hạnh phúc lớn nhất là được ở cạnh bên người mình yêu thì giờ đây hạnh phúc của tôi là được nhìn thấy con lớn lên từng ngày.

Trung

Theo Vnexpress

Đối tác AloBacsi

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ

Để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

Đăng ký nhận bản tin sức khoẻ để chủ động bảo vệ bản thân và gia đình

hoàn toàn MIỄN PHÍ

Khám bệnh online

X